Đầu óc Tiểu Mộc rõ ràng không tệ lẩm nhẩm tính một hồi nói: “Vào 132 người, ra 20 .. Ồ ....”
Chớp mắt Tiểu Mộc nhận ra chỗ không ổn rồi, chẳng ăn nữa, tính toán lại.
Phương Hủy Đình nhìn tòa nhà tám tầng, lấy làm lạ: “Sao nhiều đi vào như vậy? Vô lý.”
“Đúng, vấn đề ở đó đấy, hai người xem, tiểu khu này xây xong chưa lâu, tỉ lệ vào ở chưa tới một nửa, quản lý hỗn loạn, cái tòa nhà này chừng 16 nhà, thêm vào tầng lửng và tầng phụ thì chỉ 20 hộ ở được, đâu ra nhiều người như thế, liệu có bình thường không?” Soái Lãng dẫn dắt.
Đúng là không bình thường, nhưng một học tâm lý, một học kiểm nghiệm dấu vết, đều thiếu kiến thức thực tế, không nói ra được lý do. Tiểu Mộc thấy Soái Lãng vênh mặt thì khó chịu: “Hiện giờ người ta cho thuê nhà nhiều lắm, một nhà mấy người ở chung thì sao?”
Soái Lãng vừa mở cửa xe vừa nói: “Đó là việc tiếp theo phải làm, đi nào, tôi dẫn cậu đi tham quan tập đoàn này.”
Soái Lãng nhảy xuống xe trước, hai người kia không dám chậm trễ, biết đã tới thời khắc quan trọng, một trước một sau đi theo.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT