“Ồ, tôi còn tưởng anh không nhận ra chứ.” Tương Cửu Đỉnh cười có phần đắc ý, rốt cuộc cũng khiến Giản Phàm phải kinh ngạc rồi.
Nghe vậy Giản Phàm gắp thử một miếng, chưa cần ăn nhìn một cái thôi là hiểu ra: “Món này của cha tôi đây mà, trừ khi đích thân ông ấy dạy, nếu không thì không thể học được. A, không thể nào, mới có vài ngày, anh không học được.
“Lợi hại, món này tôi mua ở Đệ nhất oa về, sao anh nhìn là nhận ra?” Tương Cửu Đỉnh tán thưởng, chính là thịt đầu lợn mua từ huyện Ô Long.
“Rất đơn giản, thịt đầu lợn bình thường vừa ngấy vừa bở, mà cha tôi làm vừa dai mà trơn, da gần như trong suốt, màu sắc giống mật ong, bất kể bề ngoài hay mùi vị đều là thượng phẩm, người khác không thể đạt tới trình độ này.” Giản Phàm tự tin nói.
Thư ký Hà phản cảm với món này, nhưng Hương Hương biết rất rõ thứ này không hề ngấy, nên nhiệt tình gắp một miếng mời, thư ký Hà không từ chối được cắn miếng nhỏ, ngạc nhiên hết sức: “Ngon quá, đúng là rất dai lại không ngấy, thịt mỡ lại có thể làm tới mức này sao?”
Tương Cửu Đỉnh mượn ngay lời này: “Đó là bạch thiết nhục trong truyền thuyết đấy, có thể dùng thịt bình thường làm tới trình độ này mới là bếp trưởng chân chính.”
“Không, không, mọi người nhầm rồi, đây không phải bạch thiết nhục.” Giản Phàm phủ nhận ngay.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play