Sự chiêu đãi ân cần thế này làm Giản Phàm càng tò mò, nhìn hai người kia giao thẻ vào tay, cười ám muội rời đi, Hương Hương đóng sầm cửa lại, che khuất tầm mắt của Giản Phàm, phồng má lên giận dỗi: “Thấy mỹ nữ là chân anh không đi được nữa rồi.”
“Oa, trong này không tệ.” Giản Phàm đánh trống lảng.
Quả thật là không tệ, hai gian cùng một phòng tắm, trong phòng có máy vi tính, TV, mấy loài hoa không kể được tên, phòng tắm thuần bằng sứ trắng, điển nhã sạch sẽ, có cả phòng thể dục, cấp bậc này Giản Phàm không dám nghĩ. Hai người thuê phòng chỉ là gian phòng nhỏ hai ba trăm đồng một đêm thôi, còn loại phòng đôi xa hoa này, ít nhất phải nghìn đồng.
“Hương Hương, em phát tài rồi à? Ở phòng đắt thế?” Giản Phàm đã đoán ra tám chín phần vẫn trêu.
“Không cần em bỏ tiền, đơn vị em có nghiệp vụ qua lại với khách sạn này.” Hương Hương lè lưỡi.
“Chà chà, đơn vị của em phúc lợi tốt quá, còn thuê phòng cho cả nữ nhân viên độc thân cơ đấy.” Giản Phàm thả mình xuống giường, người nảy lên mấy cái.
Hương Hương cười khúc khích ngồi bên: “Có người mời khách, nhưng không phải mời em, mà là mời anh.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play