Giản Trung Thật vẫn dáng vẻ vợ bảo sao nghe vậy: “Xưa nay đều do em làm chủ mà, khi nào lại nhớ tới hỏi ý kiến anh thế?”
Mai Vũ Vận tủm tỉm cười đánh chồng một cái cho cuốn sổ vào lòng, đi ra ngoài phòng khách, tiếng loa rất lớn, Giản Lỵ đang xem chương trình Con đường danh vọng, kỳ thi tuần, vừa xem vừa la hét bình phẩm thí sinh, nói một câu vặn nhỏ xuống, con gái giảu môi lên làu bàu.
Căn hộ ba gian một sảnh, phòng ngủ nhỏ nối liền với ban công là phòng của con trai, Giản Phàm đang ngồi khoanh chân trên giường, giống hệt cha, nhíu mày xem con sách gì đó, thấy mẹ đi vào, vội vàng chạy tới ân cần: “Mẹ, trong quán nấu thịt, cách làm mới, đảm bảo mẹ chưa bao giờ ăn qua, hôm nay chưa chín mà thằng béo ăn không dứt ra được. Mẹ, mẹ ngồi đây, con bóp vai cho.”
“Biến biến biến, đừng có vô cớ hiến ân cần, mẹ chột dạ lắm.” Mai Vũ Vận cười đẩy con trai ra, thấy tâm trạng Giản Phàm hôm nay có vẻ tốt, cẩn thận hỏi: “Tiểu Phàm, chuyện con và Hạnh Nhi thế nào rồi?”
“Mẹ, sao tự nhiên lại đi hỏi chuyện này?” Giản Phàm mặt đau khổ, mẹ mà bắt đầu nói chuyện này thì còn lâu mới dứt.
“Mẹ hỏi thì làm sao? Năm mới sao không gọi điện cho người ta, con thật là, Hạnh Nhi đêm giao thừa gọi điện chúc Tết mẹ đấy, con bé thật là ngoan, con gọi điện lại chưa?” Mai Vũ Vận chất vấn.
“Chưa ạ.” Giản Phàm lắc đầu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play