Tâm tư xoay chuyển cực nhanh, chớp mắt có không ít đánh giá, song Giản Phàm vẫn không tìm ra được lời nào thích hợp ứng phó lần diện kiến chính thức này. Còn Thân Ngưng Sương bình tĩnh lặng lẽ nhìn, dường như muốn soi thấu tim chàng rể, khiến Giản Phàm như có gai sau lưng.
“Bác, cháu xin lỗi, vừa rồi cháu hơi khẩn trương.” Giản Phàm mãi lâu sau mới nói được một câu.
“Ừ, ngồi đi.” Thân Ngưng Sương đưa tay ra, đợi Giản Phàm ngồi xuống, mỉm cười: “Chàng trai, khẩn trương là biểu hiện của sự thiếu tự tin, đã không tự tin sao còn tới đây?”
“Vị chị Tương ạ ... Cháu thích chị ấy, chị ấy cũng thích cháu, chị ấy bảo cháu làm gì, cháu cũng không từ chối, hơn nữa, sớm muộn cháu cũng phải tới gặp bác.” Giản Phàm ngồi xuống, tư duy cuối cùng cũng quay trở lại rồi, nhớ lời Tương Địch Giai dặn, có sao nói vậy.
“Được, thích hay không thích để sau nói, hôm nay tôi làm quen với cháu trước đã, Tiểu Phàm, cháu tốt nghiệp trường nào?”
“Học viện thương mại, bên cạnh đại học thành phố ạ.” Giản Phàm thành thật trả lời, phát hiện ánh mắt xem thường của mẹ vợ, lòng trầm xuống, bằng cấp này đem về quê lừa già trẻ còn được, ở trong gia đình này chỉ là trò cười.
Thân Ngưng Sương tựa cười tựa không bình phẩm: “Khi đi học, Giai Giai là học sinh ưu tú, nếu không có tai nạn đó, nó thi vào đại học trọng điểm toàn quốc cũng không khó. Học viện thương mại, nói dễ nghe một chút là mở rộng chiêu sinh, nói khó nghe chút là nộp tiền đi học, tôi tra rồi, dù ở trường loại ba đó, thành tích của cậu cũng xếp ở nửa dưới, đúng không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT