Nói tới mẹ vợ, Giản Phàm tặc lưỡi không thôi, phục, chỉ có thể nói là phục. Nhìn mẹ người ta đi, có mẹ thế này, cả đời không cần phấn đấu, chậc chậc, các bậc cha mẹ cứ hay so sánh con mình với con người ta, nếu bị con cái đem so với cha mẹ người ta thì sao nhỉ?
Giản Phàm cười trộm, đó là vì nghĩ tới bộ dạng Tương Cửu Đỉnh, tám thành là từ nhỏ bị mẹ chửi mà thành đấy!
À, phải rồi, mẹ vợ tên là gì ấy nhỉ? ... Giản Phàm nghĩ tới mà gãi đầu, sống chung với con gái người ta cả tháng rồi mà mẹ người ta tên là gì chưa hỏi, đúng là không nên, mà nói ra thì phải tới bái lâu rồi mới đúng.
Nghĩ tới chuyện này là lại sợ, trước đó mẹ Hương Hương mỗi lần nhìn y là ánh mắt như có thâm thù đại hận vậy, tới bây giờ Giản Phàm nghĩ lại mà ngán, hai người đổ vỡ, chắc chắn không thể thiếu bà ta ở sau nói xấu chia rẽ, dù sao là mẹ mình, Hương Hương không bị tác động mới là lạ.
Không xong, nếu mẹ chị Tương cũng thế thì sao? Chị ấy rõ ràng là hết sức để ý lời mẹ mình.
Giản Phàm hết gãi đầu lại gãi tai, càng gãi càng ngứa, đột nhiên nhận ra có một điểm chung, mẹ Hương Hương, mẹ mình, mẹ chị Tương còn có Thời Kế Hồng, mấy phụ nữ trung niên này có chung đặc điểm chung, đó đều là mỹ nữ biến thành dáng vẻ ghê gớm đáng sợ như bây giờ, chẳng lẽ mỹ nữ là đều như thế? Sau này chị Tương liệu có thế không?
Không đâu, tuyệt đối không thể, Giản Phàm nghĩ tới vẻ ôn nhu như nước của chị Tương, cực lực phủ định, nếu bảo Dương Hồng Hạnh tương lai sẽ biến thành phiên bản khác của mẹ mình thì y tin, chứ chị Tương thì nhất định là không!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT