“Có thể giả thiết: Giám đốc Lý và Ngũ Thần Quảng cùng mấy hình cảnh nữa truy tới tây bắc bắt Tề Viên Dân, lúc đó là rạng sáng ngày 20 tháng 8, tôi không biết tin tức này làm sao lộ ra, nhưng lộ rồi. Sau đó Tề Viên Dân biết tin, gấp gáp chạy tới Đại Nguyên, 4 món cổ vật khi đó giá trị trên 200 triệu, đủ khiến người ta mạo hiểm. Nhưng sau khi hắn tới Đại Nguyên, mọi thứ diễn ra quá trùng hợp, đầu tiên là Dương Công Uy làm trái quy định giữ vật chứng ở phân cục, ông ta giải thích là khi đó mọi người về đội đã 4 giờ hơn, không kịp áp giải, thế là nhẹ nhàng thoát tội.”
“Trùng hợp thứ hai là Tiêu Minh Vũ khi đó là phó phân cục trưởng lại mời toàn bộ hình cảnh đi ăn cơm, tôi theo ghi chép năm xưa để hỏi những người tại chức. Bọn họ nói, Tiêu Minh Vũ năm xưa là cán bộ công nông binh điều lên thành phố, có vợ con đuề huề rồi, rất keo kiệt, chưa bao giờ mời ai, vì sao đúng ngày hôm đó? Đương nhiên là nói phá án thành công, lãnh đạo vui mừng thì cũng hợp lý.”
“Nhưng có điểm không hợp lý là bản thân giám đốc Lý lại không rõ tung tích, mà khi cả đồng đội của chú chè chén say khướt, lại đúng lúc có người lẻn vào phân cục. Quá nhiều thứ trùng hợp, chẳng lẽ chú không biết gì? Ví như Tề Viên Dân và Tằng Quốc Vĩ quen nhau?”
Nói liền một hơi hết vụ án, trà đến tay cũng nguội rồi, Giản Phàm cầm chén trà lên uống, còn Lý Uy và Tằng Nam vẫn chưa hết sững sờ, dù sao bọn họ mới lần đầu nghe thấy, quá trình nghe xong có vẻ đơn giản, nhưng những người theo đuổi mười mấy năm không có câu trả lời như họ mới biết, tìm ra chân tướng khó khăn thế nào.
Lý Uy thở hắt ra một hơi dài, khen ngợi: “Lợi hại, cậu phát hiện còn nhiều hơn điều tôi biết mười mấy năm qua, tôi có nghĩ vỡ đầu cũng không ngờ Kiều Tiểu Ba cũng có vấn đề ... Không cần nói, quan hệ giữa tôi và Tằng Quốc Vĩ chẳng ra sao, trong mắt anh ta, tôi là tên mãng phu, văn hóa không cao, ăn nói thô lỗ, không khác gì đám đồng đội của cậu bây giờ, đặc biệt còn cùng theo đuổi mẹ Nam Nam, kết quả tôi thua kém anh ta quá xa, không lọt vào mặt mẹ Nam Nam ... Sau khi xảy ra vụ án, tôi luôn ý đồ tìm ra chân tướng, giống như cậu nói, cho dù tôi oán hận Tằng Quốc Vĩ, nhưng tôi vẫn không buông bỏ được tình cảm trong lòng, huống hồ cô ấy còn để lại một đứa con ... Nhưng chuyện không toại lòng người, cậu ở trong thể chế, nếu là cậu, cậu có yên tâm để một người có hiềm nghi tiếp nhận vụ án không? Điều tôi làm chỉ có thể là nuôi nấng đứa con của cô ấy, bất kể người khác nói tôi ra sao, nhìn tôi thế nào ... Tình cảm của tôi với cô ấy, tôi, tôi không làm gì thẹn với lòng ...”
Nói tới đó chuyển sang nhìn Tằng Nam, tha thiết nói: “Nam Nam, chú thề, chú không làm bất kỳ điều gì tổn hại tới cha cháu, vì chú không thể làm gì ảnh hưởng tới mẹ cháu, hay con cô ấy.”
“Chú Lý ...” Tằng Nam lặng lẽ nắm lấy bàn tay Lý Uy, mũi xụt xịt, hai mắt đã mông lung nước: “Cháu ... Cháu xin lỗi ... Bao năm qua nghi ngờ chú ...”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT