Tằng Nam vỗ tay Lý Uy an ủi, trừng mắt trách móc Giản Phàm, Giản Phàm nhún vai, đây là chuyện bất đắc dĩ, y cũng đâu ngờ Đường Thụ Thanh là người như vậy.
“Cưới nhầm vợ, làm nhầm nghề, hai bi ai lớn của nam nhân, tôi đều phạm vào cả, theo đuổi cả đời mới biết mình sống uổng, đó mới thực sự là bi ai của đời người ... Trong mắt người khác, tôi phong quảng vô hạn, ai cũng nói tôi là nhân vật truyền kỳ, nhưng những người biết chuyện đều chế nhạo, cười sau lưng tôi, đời này của tôi, chỉ có hai chữ thất bại. Thiếu niên bất đắc chí, trung niên mất con, già không có bạn, lại bị hàm oan, bị đội nón xanh, toàn bộ chuyện đại xỉ nhục của nam nhân đều xảy ra trên người tôi.” Lý Uy giọng hơi nghẹn lại: “Giản Phàm, cậu đánh giá tôi thế nào không quan trọng, hèn hạ, vô sỉ cũng được, tôi không bận tâm ... Tôi chỉ có một tâm nguyện mười mấy năm chưa hoàn thành, tôi nuôi nấng Nam Nam nên người, chưa từng từ bỏ tìm kiếm Lão Tằng, chưa từng từ bỏ muốn tìm ra chân tướng sự thực, không phải vì rửa sạch oan ức ... Tôi nghĩ, ông trời cho tôi một cơ hội làm lại, đó là Nam Nam, đó là niềm an ủi cho người tôi từng yêu tha thiết đã không còn, nuôi dưỡng Nam Nam mới là chuyện có ý nghĩa nhất cuộc đời mà tôi từng làm, giúp con bé hoàn thành tâm nguyện cũng là mong muốn duy nhất của tôi.
“Chú ...” Tằng Nam không kìm được nước mắt, gục đầu vào lòng Lý Uy khóc nấc lên, nước mắt chẳng mấy chốc thấm ướt vạt áo ông ta, Lý Uy lặng lẽ vuốt ve mái tóc dài của Tằng Nam.
Ai mà ngờ được chứ, một nam nhân thành đạt, tiền tài danh vọng đều có thừa, vẫn mang mối tình si với người không còn từ lâu, chuyện ở thời đại mới khó lý giải. Giản Phàm gãi gãi đầu, có lẽ mình lần nữa nhìn nhầm rồi, tình cảm Lý Uy với Tằng Nam chuyển hóa thành cha con nhiều hơn nam nữ, đấm đầu tự trách: “Khi Tằng Quốc Vĩ qua đời, Tằng Nam mới 12 tuổi, còn quá nhỏ, vậy thì bao năm qua người không ngừng khiếu nại, thậm chí lên cả bộ, hẳn là chú? Tôi không nghĩ ra sớm hơn mới phải.”
“Đúng thế mới đầu là tôi ... Sau đó là Nam Nam.”
“Giám đốc Lý, vì điều tra chân tướng, chú không tiếc tiền dùng lương cao khoét góc tường của đội trọng án, chú vẫn âm thầm điều tra, nên mới có tin tức chuẩn xác về chỗ cất dấu cổ vật của Tề Viên Dân, đúng không?”
“Đúng thế, chuyện này không phải tôi muốn giấu cậu, mà vì con hồ ly đó thủ đoạn cao minh, cũng nguy hiểm hơn cậu tưởng tượng nhiều.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT