Lương Vũ Vân căn bản không sợ sự uy hiếp của Giản Phàm, nhón tay kéo chiếc di động kiểu nữ treo trước ngực, di động đang mở, vui vẻ tắt đi: “Em đúng là trêu anh đấy, nữ chính không phải em, mà là lớp trưởng, người bạn trai là anh, nam tiểu tam là Ngô Đích, vừa rồi anh đã nói rồi đấy nhé, không cần phải giải thích ... Có điều em phải giải thích cho đại tỷ của em một câu, chị ấy là người một là một hai là hai, yêu ghét rõ ràng, rất chung tình, không lăng nhăng như anh. Còn anh, anh còn dám ý đồ bất chính với người làm mai như em à, tự cân nhắc đi nhé, đại tỷ nghe thấy hết rồi đấy ...”
Nói xong lè lưỡi làm mặt quỷ rồi chạy vào nhà ăn, văn phòng kỹ thuật trinh sát vẫn còn mở, Dương Hồng Hạnh một thân cảnh phục thong thả đi ra, hai cô gái liên hợp diễn màn này. Giản Phàm nhìn Dương Hồng Hạnh tựa cười tựa không, tám phần là đang hồi tưởng lại màn trêu đùa vừa rồi, nghĩ tới những lời vừa dạy Lương Vũ Vân, Giản Phàm thiếu tự nhiên đỏ mặt.
Dương Hồng Hạnh không có chút thiếu tự nhiên giả bộ rụt rè, hết sức phóng khoáng đi tới trước mặt Giản Phàm, hai người cách nhau rất gần, ngước mặt lên nhìn y: “Anh bị bệnh thế nào, sao không nói cho em?”
“Đau dạ dày .” Giản Phàm tích tắc kịp phản ứng lại, khom người hai tay ấn vào dạ dày.
“Em thấy anh bị tâm bệnh thì có, trên người anh chỗ nào cũng có khả năng sinh bệnh, chỉ có dạ dày là không thể có vấn đề.” Dương Hồng Hạnh như nhìn thấu tâm can Giản Phàm.
“Không phải, anh thấy Thổ Phỉ là đau dạ dày ...” Giản Phàm né tránh, chỉ bóng lưng Lương Vũ Vân đằng xa.
Nụ cười Dương Hồng Hạnh ngưng kết, quay mặt Giản Phàm đối diện với mình, uy hiếp: ”Lần sau mà còn không nhận điện thoại của em, em cho anh đau toàn thân ... Hừm, cái chủ ý buồn nôn như vậy mà anh cũng chỉ cho Vũ Vân à?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT