“Tôi, tôi dẫn đội?” Giản Phàm bất ngờ lắm, chuyện này hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của y, à không, còn chưa bao giờ nghĩ tới ấy chứ, suýt nữa y nhìn xem còn ai khác trong phòng không.
Tần Cao Phong cười nhẹ: “Người đầu tiên tìm ra manh mối là cậu, thế nên cục phê chuẩn công lao cá nhân hạng ba, Trần Thập Toàn cũng tương tự, cả đội ta công lao tập thể hạng ba, cậu đại biểu cả đội lĩnh thưởng. Cậu là nhân vật chính, tôi là người xem.”
Cái gì? Mình được thưởng? Còn dẫn đội đi nhận thưởng? Giản Phàm thấy hơi chóng mặt, hồi đi học còn chưa bao giờ là học sinh ba tốt, vô số lần hâm mộ và ao ước mà không thành, ai ngờ được khi lớn tướng rồi vinh dự lại liên tiếp ập tới, mặc dù chẳng quan tâm tới công trạng, nhưng cứ tưởng tượng nếu tin này báo về cho cha mẹ sẽ thế nào cũng đủ phấn khích.
“Lần trước còn chưa kịp mừng công thì cậu để xảy ra vấn đề, lần này coi như cậu đã đợi được tới lúc vinh danh, hi vọng cậu biết quý trọng nó. Đi chuẩn bị đi, mai không cho nghỉ phép đâu đấy.” Tần Cao Phong phất tay một cái cầm tài liệu lên đọc, ý tứ xéo đi, đừng làm phiền tôi nữa.
Giản Phàm kính lễ chạy đi, vốn tưởng bị phạt rồi không ngờ lại là đại hỉ, ra ngoài cửa là mất hết hình tượng, nhảy chân sáo như ngựa non vùa đùa chạy lên lầu, di động rung lên, có tin nhắn.
Đường Đại Đầu gửi tin: “Người anh em, tiền lấy về đủ rồi, yên tâm, không thiếu phần của
cậu đâu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play