“Vừa rồi muốn làm chuyện xấu phải không? Tôi biết cậu chỉ ngụy trang thôi.” Tương Địch Giai bĩu môi cười.
“Chị biết tôi muốn gì sao?” Giản Phàm đứng lại.
Lúc này không nói gì hơn muôn lời nói, cả hai đều biết đối phương nghĩ gì, Tương Địch Giai cong cong mắt cười, mặt hếch lên như khiêu khích: “Tôi biết chứ, tôi cũng biết là cậu không dám, khi không có ai cậu đã không dám, bây giờ không còn cơ hội nữa, nên vừa rồi hối tiếc.”
“Ai bảo tôi không dám?”
Giản Phàm thình lình kéo Tương Địch Giai tới sát người, ôm lấy vòng eo nhỏ, cả hai khựng lại đứng bất động hồi lâu không nói lời nào, cứ như chờ đợi điều gì đó, rất rõ ràng cũng rất mơ hồ. Một tích tắc trước khi Tương Địch Giai định đắc ý trêu ghẹo thì Giản Phàm cúi đầu xuống, hết sức bá đạo hôn lên cánh môi hồng khát vọng bao lâu, Tương Địch Giai "ư" một tiếng giãy người muốn thoát khỏi vòng tay của y, nhưng chỉ vẻn vẹn giãy một cái, giống như ở trong khách sạn, miệng thoáng cái bị che kín.
Kháng cự, hoặc có lẽ chỉ là thoáng ngạc nhiên, Tương Địch Giai nhẹ vươn đôi tay ngọc quấn chặt lấy cổ Giản Phàm, đôi mắt đẹp khép hờ, gò ngực gợi cảm không ngừng nhô lên hụp xuống, cặp môi hồng nhẹ phả hương thơm nhiệt tình đáp lại.
Hai người hôn nhau cuồng nhiệt, quên hết xung quanh,
Hôn môi, hôn lên mũi, hôn mi mắt, hôn tai, lại quay về hôn môi, Tương Địch Giai tựa hồ cũng tận tình phóng thích bản thân, thời khắc này chẳng bận tâm đối phương là ai, chẳng bận tâm ánh mắt kinh ngạc của người qua đường. Dưới ánh đèn mộng ảo, bao vây bởi cơn gió bắc cắt da cắt thịt, vừa trải qua một hồi sinh tử, cô khát khao vòng tay âu yếm, một vòng tay siết chặt lấy mình, tìm kiếm cảm giác an toàn trong đó.
Rất lâu sau hai người mới tách nhau ra, vẫn giữ tư thế ôm đó.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play