Giản Phàm đang la hét chợt giống như người bị bức hại mấy chục năm gặp được người thân, ôm chầm lấy Dương Hồng Hạnh kêu lên: “Mẹ ơi, sợ quá, sợ quá ...”
“Á, làm cái gì, làm cái gì thế?” Đột nhiên bị nam ôm như thế, Dương Hồng Hạnh cuống cuồng đẩy Giản Phàm ra, nhưng không làm sao thoát được.
Lương Vũ Vân ở sau lưng kéo, không ngờ lực tay của Giản Phàm cực khỏe, không sao kéo nổi, giữa ban ngày ban mặt, nam nữ ôm nhau còn ra cái gì, cuống lên hét vào tai Giản Phàm: “Phi lễ!”
Hay rồi, tiếng thét này chói tai hơn cả còi bào động, ngay cả người ngoài sân còn giật mình, tức thì khiến cả khu nhà im ắng hỗn loạn, tầng trên tầng dưới liên tiếp có tiếng xô cửa xông ra.
Tiếp đó mười mấy cảnh sát của đại đội số một nhìn thấy nữ cảnh sát xinh đẹp vừa mới tới đại đội giao lưu học tập đang nhiệt tình ôm một nam cảnh sát, chỉ có điều tư thế thì nhiệt tình, vẻ mặt thì sợ hãi, cả nam lẫn nữ như bị cái gì đó dọa sợ ... Bên cạnh thì có một nữ cảnh sát khác hô phi lễ, cảnh tượng quái dị cực kỳ, không hiểu đâu đuôi thế nào.
Giản Phàm bị Lương Vũ Vân hét ù tai phải ôm đầu lùi lại, Dương Hồng Hạnh được buông ra rồi vẫn như bị cướp, đôi mắt uy khuất ôm ngực, dưới ánh mắt bao người bị người ta ôm như thế, xấu hổ vô cùng. Ở thao trường ánh sáng lờ mờ kia, nhiều lần ao ước được Giản Phàm ôm, không ngờ lại xảy ra ở hoàn cảnh này, cả đám cảnh sát vẫn trố mắt nhìn, vừa giận vừa thẹn, mặt đỏ au vô cùng xinh đẹp.
Tâm tư nữ nhân phức tạp, lúc nãy nói một câu khó nghe bị cô giơ chân đá luôn, nhưng lúc này chẳng hề có ý động thủ.
Tần Cao Phong mặt âm trầm rẽ đám đông đi tới chỗ ba người: “Có chuyện gì?”
Giản Phàm chỉ phía đông, lắp ba lắp bắp: “Người chết, người chết ... Tim, ruột đều rơi ra ngoài, sợ, sợ lắm ...”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play