Lộc Tri Lan – một cậu trai mắc “hội chứng nghiện lông mềm” nặng – bị buộc phải liên kết với một hệ thống cứu trợ động vật, rồi bị sét đánh bay đến một hành tinh xa xôi. Mở đầu hành trình, cậu chỉ có một căn nhà tồi tàn và một con mèo đen bị câm.
Để hoàn thành nhiệm vụ, cậu dùng thuật trị liệu được hệ thống tặng để mở một tiệm chăm soc thú cưng.
Trong cửa hàng của hệ thống, ngoài những món đồ ăn đóng hộp đa dạng hấp dẫn, còn có một món quà tặng kỳ lạ, chú thích kèm theo bằng chữ nhỏ: chỉ dùng cho con người.
Đồ miễn phí thì dại gì không lấy, Lộc Tri Lan chẳng hề do dự đổi lấy ngay. Từ đó, cậu bước chân vào một “vườn dưa” ở thế giới mới.
Tại một con hẻm cũ ở khu 07, xuất hiện một anh chàng đẹp trai, lạnh lùng, mở một tiệm chăm sóc thú cưng. Trong ba ngày đầu khai trương, khám bệnh cho thú cưng hoàn toàn miễn phí, dân cư quanh đó – bất kể có nuôi thú hay không – đều kéo nhau đến xem náo nhiệt.
Vị bác sĩ ấy trông có vẻ lạnh lùng, nhưng tay nghề chữa trị thì không thể xem thường. Ai cũng nghĩ như vậy, cho đến khi họ phát hiện... mình có thể nghe được tiếng lòng của bác sĩ.
【Trời ạ, chủ của con Husky này đúng là kỳ lạ hết chỗ nói. Con chó trẹo chân hóa ra là vì chủ nó tò mò với thứ trong bồn cầu, lấy thìa định múc ra nếm thử, con chó quýnh lên lao tới ngăn lại mà bị...】
Chủ con Husky bị điểm tên bỗng rùng mình một cái, mặt cắt không còn giọt máu: “Bác sĩ làm sao biết chuyện này?!”
Điều đáng tuyệt vọng hơn là khi anh ta quay đầu, phát hiện hàng xóm xung quanh ai nấy đều trố mắt, sững sờ.
Chủ của Husky co quắp ngón chân, trong lòng gào thét: Không phải đâu! Mọi người!! Hãy để tôi giải thích!!
Mà tiếng lòng của bác sĩ vẫn chưa dừng lại.
【Đồ đàn ông tồi, ở nhà bạn gái, tiêu tiền bạn gái, còn nuôi bồ bên ngoài. Ngày nào cũng giả bộ dắt chó đi dạo, thực ra là đi đưa bữa sáng cho cô kia.】
【Mẹ ơi, thì ra con bồ ở gần thế à, ngay tầng bảy đối diện đây thôi, hai người đang diễn vở “Ngưu Lang Chức Nữ cách đường tương tư” à?】
Cô gái quay sang nhìn bạn trai bên cạnh, người đàn ông toát mồ hôi hột, tội lỗi tràn ngập.
Cô lập tức quay người lên tầng bảy xác minh, mặt người đàn ông tái mét, trong đầu chỉ có một câu: Tiêu rồi.
Hôm đó, ai cũng ăn dưa, ai cũng trở thành dưa để người ta ăn.
Sau đó, tiệm thú cưng bất ngờ nổi tiếng, các nhân vật lớn lần lượt dắt thú cưng đến cửa – người thì tra dưa của mình, người thì hóng dưa nhà đối thủ.
Bác sĩ Lộc, vẫn chưa hay biết gì: “Sao nhiều người thế này.jpg”
…
Khi đang làm nhiệm vụ, Cảnh Mạc bị kẻ xấu mưu hại, mở mắt ra thì phát hiện linh hồn của bản thân bị nhốt trong cơ thể một con mèo, và được một chàng trai trẻ cứu về. Điều khiến anh phiền não là – ngày nào cậu trai ấy cũng nói chuyện với anh trong hình dạng “mèo”, ôm ấp xoa nắn hôn hít chẳng chút ngại ngần, thật sự rất phiền.
Sau này, khi đã lấy lại hình người, Thượng tướng Cảnh quay trở về thì thấy bác sĩ Lộc đang ôm mèo cưng, giọng nói còn ngọt đến phát ngấy.
Cảnh Mạc không nói một lời, bước thẳng đến, đặt tay cậu lên đầu mình, rồi điềm tĩnh đẩy con mèo sang một bên.
Lộc Tri Lan ngơ ngác:
“Thượng tướng, anh có chuyện gì sao?”
Nhưng trong lòng lại nghĩ: 【Cảm giác vuốt mèo vẫn dễ chịu hơn, mềm mịn quá trời hehe...】
Tối hôm đó, Cảnh Mạc đè cậu xuống giường, khiến mắt cậu đỏ hoe, truy hỏi: “Ai dễ chịu hơn?”
Hướng dẫn đọc:
Một câu chuyện ngọt ngào, nhẹ nhàng, vừa “ăn dưa” vừa vuốt ve những sinh vật lông mềm đáng yêu.
Tag nội dung: Hệ thống, ngọt ngào, tương lai giả tưởng, thú cưng đáng yêu, hài hước, đọc được suy nghĩ.
Nhân vật chính: Lộc Tri Lan, Cảnh Mạc
Tóm tắt ngắn: Dưa gì thế? Cho xin miếng ăn thử nào~
Chủ đề cốt lõi: Con người và động vật – tay nắm móng, cùng xây dựng một hành tinh mới tươi đẹp.