Không biết bao lâu đã trôi qua, xung quanh trở nên yên tĩnh, cơ thể nhẹ bỗng, hai mí mắt như bị keo dính chặt cuối cùng cũng có dấu hiệu suy chuyển.
Trên trời mưa rả rích, trong một con hẻm vắng vẻ bẩn thỉu ở khu phố cổ hành tinh 07, một người đàn ông trẻ nằm trên mặt đất, trên người văng đầy những vết bùn vàng đen.
Lộc Tri Lan mở mắt ra, hiện ra trước mắt là một cái lon sắt dẹp đã bị giẫm đạp, nước bùn đen đang chảy xuống.
"Xin chào chủ thể, chào mừng ràng buộc với hệ thống bảo vệ động vật, bảo vệ động vật bắt đầu từ bạn và tôi, xin vui lòng nhận nuôi bất kỳ con vật nhỏ nào trong vòng 12 giờ để kích hoạt nhiệm vụ, thanh nhiệm vụ, cửa hàng và các ứng dụng khác."
Trong đầu có âm thanh điện tử đang nói chuyện, trước mắt xuất hiện một màn hình điện tử đếm ngược.
Ôm đầu đau nhói ngồi dậy, Lộc Tri Lan bối rối nhìn xung quanh môi trường xa lạ.
"Con gái tôi đâu? Tôi đang ở đâu? Cậu là ai?" Lộc Tri Lan liên tiếp ba câu hỏi, đặt cái quan trọng nhất lên đầu.
Hệ thống: "Đây là hệ thống bảo vệ động vật, do thao tác sai của chủ thể dẫn đến sự dịch chuyển đối tượng ràng buộc, chủ thể mèo dự định ban đầu đã được thay đổi thành bạn, xin bạn nghiêm túc hoàn thành nhiệm vụ hệ thống để có được đủ điểm đổi ràng buộc."
Lộc Tri Lan lạnh mặt: "Mèo của tôi đâu?"
Hệ thống: "Do ràng buộc thất bại, chủ thể mèo đã được gửi vào không gian chủ thần, sau khi đổi ràng buộc thành công sẽ được thả ra."
Lộc Tri Lan không khỏi bày tỏ nỗi lo lắng của một người cha: "Cái gì mà không gian chủ thần, bé con của tôi ở trong đó liệu có đói không, có khát không?"
Hệ thống khá kiên nhẫn: "Xin chủ thể yên tâm, chủ thể mèo sẽ được sắp xếp chu đáo, tuyệt đối không xảy ra tình trạng bị tổn thương."
Sau khi nghe xong, Lộc Tri Lan an tâm, bắt đầu suy nghĩ về tình huống hiện tại của mình.
Nói cách khác, lẽ ra con gái của cậu sẽ ràng buộc với cái gì mà hệ thống động vật này, biến thành anh hùng mèo mèo đi khắp các thế giới để hoàn thành nhiệm vụ giải cứu động vật nhỏ, nhưng vì cậu chen ngang, nên thành ra ông bố thay con gái lên trận.
Cậu hỏi hệ thống: "Cần bao nhiêu điểm để đổi ràng buộc? Và nếu sau khi đổi xong tôi trở về, bé mèo của tôi sẽ ra sao?"
Hệ thống giải đáp từng điểm: "Số điểm cụ thể cần chủ thể kích hoạt cửa hàng trước rồi mới xem được. Sau khi đổi ràng buộc, nếu chủ thể đã hoàn thành tất cả nhiệm vụ, chủ thể mèo không cần hoàn thành thêm, còn nếu chủ thể chưa hoàn thành nhiệm vụ thì con mèo kia cần thay thế chủ thể hoàn thành các nhiệm vụ còn lại mới có thể giải trừ hệ thống."
Hướng dẫn nhiệm vụ: [Nhận nuôi một con vật nhỏ: Thời gian: 11:50:21.]
Lộc Tri Lan đứng dậy khỏi mặt đất, tượng trưng phủi phủi chiếc quần bẩn đã ướt sũng, đi vào sâu trong con hẻm.
Hệ thống vừa mới gợi ý, gần đống rác có con vật nhỏ xuất hiện.
Vừa đi vừa quan sát môi trường xung quanh, vì là ngày mưa nên trong hẻm không có nhiều người qua lại, phong cách kiến trúc bên cạnh rất giống với thế giới của cậu trước đây, phong cách công nghiệp kỹ thuật rất rõ ràng.
Trong không khí, một mùi hôi khó chịu xộc vào mặt, Lộc Tri Lan nhăn mũi khó chịu, ngẩng đầu nhìn thấy nguồn gốc của mùi hôi.
Từng đống rác bị vứt bừa bãi, những chất lỏng màu sắc khác nhau không rõ nguồn gốc trộn lẫn với nước mưa chảy khắp mặt đất.
Bước qua mặt đất bẩn thỉu ẩm ướt, ánh mắt bắt đầu tìm kiếm con vật nhỏ ẩn náu ở đây.
Trong cơn mưa rả rích, một con mèo vàng có bộ lông hơi bết từng mảng nhảy lên bức tường, ngồi chồm hổm trên tường, đôi mắt dựng đứng nhìn chằm chằm vào cậu, ánh mắt hơi hung dữ, có lẽ tính tình không tốt lắm.
Lộc Tri Lan nhìn trái nhìn phải, phát hiện con vật nhỏ chỉ có một con trên đầu tường kia, lập tức xác định nhân vật chính muốn nhận nuôi.
Cậu nhẹ nhàng đưa tay ra thăm dò vuốt ve con mèo trên tường, động tác rất nhẹ.
"Bé mèo ơi, đi với anh nhé."
"Mày là thằng nhà quê nào, đến địa bàn tao làm gì?"
Con mèo vàng lách người, khinh bỉ tránh tay cậu, ánh mắt nhỏ đầy khinh miệt.
Tay Lộc Tri Lan đơ giữa không trung, cậu chớp chớp mắt, nghi ngờ mình ảo giác, nếu không làm sao có thể nghe thấy mèo nói tiếng người.
Lộc Tri Lan hỏi: "Mày, mày biết nói tiếng người à?"
Con mèo vàng tức giận: "Mày chửi ai đấy! Chính mày mới nói tiếng người..." Đột nhiên con mèo vàng cũng đơ luôn.
Biểu cảm của nó như vừa thấy ma, đuôi dựng đứng lên, há miệng phì hơi về phía Lộc Tri Lan, sau đó quay người nhảy xuống tường chạy mất dạng trong mấy bước.
Hệ thống lúc này mới ung dung lên tiếng bổ sung giải thích: "Quên thông báo cho chủ thể, sau khi ràng buộc hệ thống sẽ tự động nhận được kỹ thuật chữa bệnh cơ bản, chủ thể có thể nâng cấp bằng điểm tích lũy, cấp độ càng cao hiệu quả chữa trị càng tốt. Ngoài ra, do chủ thể và động vật nhỏ không cùng ngôn ngữ, hệ thống tặng miễn phí một cuốn Từ điển ngôn ngữ động vật, đảm bảo chủ thể có thể giao tiếp không rào cản với các loại động vật nhỏ."
Lộc Tri Lan sau khi bị hù mới biết sự thật, nói một cách u uất: "Các người nhân tính hóa ghê nhỉ."
Hệ thống lạnh lùng đáp: "Đương nhiên rồi."
Con mèo vàng đã chạy mất, chuyện nhận nuôi động vật nhỏ giờ lại trở nên khó khăn, Lộc Tri Lan chuẩn bị rời khỏi bãi rác để tìm nơi khác.
Khi quay người, ánh mắt thoáng nhìn thấy ở góc ngoài cùng, trên mặt đất có một vật thể màu đen nhỏ không rõ hình dạng dường như động đậy một chút. Cậu đi lại gần và phát hiện đó lại là một con mèo đen nhỏ, một cục nhỏ xíu, cô đơn nằm trong vũng bùn nước, đang thoi thóp sắp chết.
Lộc Tri Lan vội vàng đỡ nó lên, thông báo của hệ thống vang lên: "Phát hiện một con vật nhỏ, xác nhận nhận nuôi không?"
Lộc Tri Lan trả lời: "Có."
"Nhận nuôi thành công, nhiệm vụ kích hoạt đã hoàn thành, trang ứng dụng đang kích hoạt, hướng dẫn người mới hoàn thành, kỹ thuật chữa trị kích hoạt."
Theo tiếng thông báo của hệ thống, Lộc Tri Lan cảm thấy trong cơ thể mình có thêm một sức mạnh bí ẩn, trong đầu tự động hình thành phương pháp sử dụng.
Cậu đặt tay lên trên con mèo, ánh sáng xanh nhạt bao phủ quanh con mèo, chốc lát sau biến mất.
Cảm nhận được con mèo trong tay dần dần ấm lại, nhịp tim cũng ổn định hơn nhiều.
Lộc Tri Lan thở phào nhẹ nhõm.
Bước tiếp theo là tìm một nơi để ổn định, nhanh chóng xem qua tình hình chung của thế giới này, từng đợt ký ức xa lạ mà quen thuộc tràn vào trong tâm trí, cậu biết được thân phận của mình trong thế giới này.
Một bác sĩ thú y nửa vời túng thiếu, mới tốt nghiệp không lâu, có một căn nhà tồi tàn gần khu phố cổ.
Theo con đường trong ký ức, Lộc Tri Lan lội mưa tiến lên, nhanh chóng tìm thấy "nhà" của mình.
So với những tòa nhà cao tầng bên cạnh, căn nhà của cậu giống như một người lùn trộn lẫn giữa đám người khổng lồ, nhà chỉ có hai tầng, diện tích không lớn không nhỏ, tầng một trống trơn chẳng có gì, chỉ có tường nứt và sàn thấm nước, thuộc loại ngay cả kẻ trộm đến cũng phải rơi nước mắt ném lại hai đồng xu.
Phòng tầng hai có một cái giường, một cái tủ.
Cộng thêm một con mèo bẩn thỉu nhỏ xíu, cũ kỹ chín phần vừa mới nhặt được.
Đây là toàn bộ tài sản của Lộc Tri Lan trong ngày đầu tiên xuyên không đến hành tinh V1107.