Đại đệ tử của chưởng môn phải quỳ phạt ngoài sơn môn ba ngày, gần như hóa thành một bức điêu khắc bằng băng.
Trong ba ngày ấy, có kẻ lén để lại linh quả thơm nồng, có người thả thuốc trị thương, kẻ khác thì đặt vài tấm bùa tĩnh âm, thậm chí có người vừa về sơn môn, chẳng hiểu mô tê răng rứa đã cố sức vác “tượng băng” nhập định kia vào tông môn...
Còn đệ tử của trưởng lão Tư Nghi ban đầu còn tỏ vẻ nghiêm chỉnh ngắm tuyết, giờ lại nằm sóng soài, tứ chi vắt chéo trên chăn, ngủ say đến mức tóc tai rối bù, đôi lúc còn lẩm bẩm nghiến răng.
Về phần thiên tài nội môn Khai Vân Kiếm Không Dật, hắn quả đúng là ngồi nhập định, nhưng khi xả định liền buông mình nằm trên tuyết theo dáng nằm trong quan tài, đầu gối lên chân sư tỷ thay cho gối lông cáo.
Vọng Ngưng Thanh để mặc họ muốn làm gì thì làm, ung dung mà giữ đúng kiểu “kệ người muốn mạnh cứ mạnh, ta như gió nhẹ mơn man đồi”, cứ thế nhập định không một chút động tâm, dường như nếu không ai ngăn lại thì nàng có thể ngồi yên tại đó đến tận cùng thế gian.
Tranh luận không nhất định mang lại kết quả, nhưng từ bỏ sẽ giúp người được an tĩnh, vậy cớ gì không làm?
Ba ngày sau, hình phạt kết thúc, Vọng Ngưng Thanh không để ý đến những lời đàm tiếu bên ngoài, lập tức dùng lệnh bài đệ tử tiến vào Tiên phủ của Tê Vân Chân Nhân.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT