Về sau Vọng Ngưng Thanh mới hay, nghi thức mà Tê Vân Chân Nhân đã thực hiện cho nàng hôm đó gọi là “Trác Diệp Thụ Ấn,” và cây bạch quả kia vốn không phải là cây thật mà là “hình” được đạo thống Thiên Khu Phái hóa hiện ra.
Biểu tượng của Thiên Khu Phái là một chiếc lá bạch quả được khắc tinh đồ. Vết ấn mạ vàng nổi bật trên mu bàn tay của Vọng Ngưng Thanh đã nhanh chóng rút đi hào quang, chỉ để lại những đường nét bạc mờ mờ chứng tỏ sự hiện hữu của nó.
Họa tiết nhạt nhòa này tuy không nổi bật nhưng cũng đủ kín đáo. Nghĩ vậy, nàng vừa bước ra khỏi Tiên phủ chưa bao lâu thì đã bắt gặp vẻ ngỡ ngàng trên mặt Trưởng lão Tư Nghi.
“Vậy là Chưởng môn sư huynh đã truyền ấn cho ngươi rồi sao?” Trưởng lão Đan Chỉ không chút do dự nắm lấy tay nàng xem xét, lát sau liền cười vui vẻ: “Chúc mừng, lần này ngươi đã danh chính ngôn thuận trở thành người đứng đầu rồi.”
Sao Trưởng lão Tư Nghi lại biết? Vọng Ngưng Thanh thầm thắc mắc nhìn về phía Trưởng lão Tư Điển đang lặng lẽ đứng kế bên, nhưng thấy nàng nhìn, Trưởng lão Tư Điển chỉ hừ lạnh, không nói câu gì khó nghe mà chỉ bỏ đi cái một.
Đợi đến khi Trưởng lão Tư Điển đi rồi, Trưởng lão Tư Nghi mới khoác vai Vọng Ngưng Thanh, ghé tai cười thì thầm: “Tố Trần, ngươi có biết vì sao lão Tư Điển đáng ghét vừa rồi lại không nói gì khó nghe không?”
Vọng Ngưng Thanh giữ vẻ nghiêm nghị, đứng thẳng lưng đáp gọn lỏn: “Vãn bối không dám hỏi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play