Ba ngày thoáng chốc đã trôi qua.
Tố Huỳnh chống cằm, dõi mắt nhìn sư tỷ mang hộp kiếm bước lên võ đài. Đối diện nàng là một thiếu niên cao lớn, mặc y phục của đệ tử ngoại môn.
Khác với muội muội vốn sinh ra yếu ớt, ngũ quan của Giang Địch rất giống Giang Mang, nhưng khuôn mặt hắn không hề có nét yếu đuối mà lại vô cùng tuấn tú, sắc nét đến lóa mắt.
Tố Huỳnh chép miệng. Khác với Không Dật, thiếu niên này có một vẻ đẹp mạnh mẽ đầy nam tính, rất dễ làm trái tim thiếu nữ xao xuyến.
Hắn im lặng đứng đó, tựa như ở trong thế giới riêng của mình, toát lên khí chất cô độc, lạnh lùng như hoa bấc bên bờ sông, những tia sáng nhỏ lấp lánh trên hàng mi cụp xuống của hắn trông như ánh hoàng hôn dịu nhẹ rải đều trên mặt hồ lúc chiều tà.
Ba ngày trước, Giang Địch đầy vẻ phong trần, cảnh giới rớt xuống khiến sắc mặt hắn nhợt nhạt, nhìn qua chẳng có gì nổi bật. Nhưng giờ đây sau khi chỉnh trang lại, hắn trông như ngọc quý vừa được lau sạch bụi trần.
“Chậc.” Tố Huỳnh đã nghe thấy tiếng rì rầm từ các đệ tử nội môn xung quanh, có vài nữ đệ tử còn phấn khích reo lên khe khẽ, điều này làm cho nàng chẳng mấy hài lòng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play