Khác với tiết trời mùa thu mát mẻ ở huyện Hàm Mãn, lúc này Lạc Dương vẫn tràn ngập hương đào, xe ngựa sang quý tấp nập.
Trong Thôi phủ, Thôi Lăng rướn cổ nhìn ra ngoài cửa, lần thứ ba mươi tám hỏi tên người hầu bên cạnh: “Lại ra xem xe bò của Bùi gia đến chưa?”
“Lão gia đừng gấp, tiểu nhân lại chạy ra xem ngay.” Người hầu lĩnh mệnh, lại vội vàng chạy ra ngoài kiểm tra.
Một bên, Thôi Quân Dao lấy tay áo che miệng cười khúc khích: “Phụ thân, e rằng thứ khoai lang ấy cũng chẳng ngon như lời Bùi Huyện lệnh viết ra đâu, mong chờ càng nhiều, thất vọng càng lớn.”
Thôi Lăng trợn mắt lườm nàng một cái: “Về phòng của con đi! Cái miệng này càng ngày càng dẻo, đều bị Thất nương dạy hư cả rồi. Con bé Thất nương kia cũng thật là, nấu được món ngon thì âm thầm đem biếu ta là được, còn bày đặt nhờ Thuần Nguyên viết văn chương!”
“Con không về, lỡ như con về rồi phụ thân lại giữ khư khư phần khoai lang vốn thuộc về con không chia, thì biết làm sao? Thất nương còn nói với con, trong đó còn có phần của Yến Nhi tỷ nữa, con phải giữ cho tỷ ấy.”
Nghe nhắc tới Cung Yến Nhi, Thôi Lăng bưng chén rượu lục kiến uống một ngụm, miệng tuy khẽ lẩm bẩm nhưng ánh mắt đầy hàm ý cười.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT