“Những chuyện lộn xộn ở huyện Hàm Mãn bản quan không nghĩ trộn lẫn vào, Huyện lệnh thì vô cảm, đã vậy còn thay đổi Huyện lệnh liên tục, chỗ đó còn có thể làm ra được chuyện gì.”
Trong nha môn Châu phủ, Lâm Châu trường không giống những nam tử trung niên khác bụng phệ, trái lại, người này thì gầy gò như da bọc xương, mặt mày lầm lì như mặt lừa, nhận lấy thiệp xin chào hỏi của Bùi Ngụ Hành đặt lên bàn, không thèm liếc mắt.
Người đối diện là phó thủ, nhận lấy thiệp liền khen một tiếng chữ đẹp. Người này từng được Lâm Châu trường một tay đề bạt, địa vị chỉ đứng sau ông ta, để râu dê, thú vị nhất chính là ông ấy họ Hồ, mọi người kính gọi một tiếng “Hồ công”.
Lúc này ông ta khuyên Lâm Châu trường: “Cần gì không cho người ta vào? Ít ra cũng nên mở một tiệc nhỏ, tiếp đãi một phen. Người trẻ tuổi khí thế mạnh mẽ, cũng phải nể mặt người ta một chút. Dù gì cũng là Huyện lệnh huyện Hàm Mãn, sau này hai người không thể không giao thiệp.”
Ý trong lời nói chính là, ông cũng làm quan trong triều bao năm rồi, chẳng lẽ không biết mượn sức người? Ít ra cũng nên giữ lễ độ một chút, đã đắc tội người ta đến mức chết rồi, thì làm quan thế nào cho phải?
Lâm Châu trường cầm chén trà, nhìn cái thiệp ấy như muốn ăn tươi nuốt sống, cũng chẳng buồn nhấc lên: “Bản quan có gì mà phải giao thiệp với một tiểu Huyện lệnh? Hồ công không cần nói nữa. Một kẻ còn chưa trưởng thành, có thể lợi hại đến đâu chứ!”
“Ai, ngài cần gì phải như thế...”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play