Từ lúc cỏ cây bắt đầu nhú mầm cho đến khi bóng râm dần dần trải dài, cảnh vật xung quanh tựa như bị vặn xoắn bởi hơi nóng gay gắt. Từ lúc rời Việt Châu sau tết, thời tiết vẫn còn lạnh buốt, đến khi đặt chân đến Lạc Dương, hương hoa đào đã thoảng khắp nơi, thì lúc này, bọn họ đã ngồi giữa huyện Hàm Mãn, cảm nhận rõ rệt từng luồng cuồng phong lướt qua mặt đau rát.
Cơn gió ấy chẳng khác nào dao nhỏ, chẳng phân biệt ai, cứ toàn diện mà xông tới. Trong gió còn lẫn cả cát vàng, đưa tay lên chạm thử thì mặt đã lấm tấm bụi đất.
Ngay cả tường thành cũng chẳng thể chống lại nổi trận gió gào thét này mà bị tàn phá, để lộ ra những viên gạch bên dưới lồi lõm gồ ghề.
Việt Châu tươi mát, Lạc Dương phồn hoa, còn nơi này - huyện Hàm Mãn - lại khiến Tuyên Nguyệt Ninh lần đầu cảm nhận được sự lạc hậu, tàn tạ. Mỗi người đều bước đi nặng nề, da mặt khô khốc, chẳng thấy nổi một tia không khí vui tươi nào.
Cũng may cả nhà đều đã từng chịu khổ, từ Trường An đến Việt Châu một đường gian truân, cái gì mà chưa từng trải qua. Ngay cả Bùi Cảnh Chiêu và Bùi Cảnh Ký cũng ngoan ngoãn theo bên cạnh Tuyên phu nhân, lúc cần ăn thì ăn, lúc cần ngủ thì ngủ, hết sức nghe lời.
Theo lý thì Bùi Ngụ Hành với thân phận là huyện lệnh mới nhậm chức, đáng lẽ phải đi chào hỏi Châu trường quản lý huyện Hàm Mãn trước, thế nhưng vừa vào thành, trước mắt đủ điều khiến bọn họ kinh ngạc đồng thời cũng sinh lòng cảnh giác.
Mọi người quyết định tìm một khách điếm sạch sẽ trong thành để tạm nghỉ chân, cũng không để lộ thân phận huyện lệnh đang ở trong số họ. Con còn nhỏ, Tuyên phu nhân lại là quả phụ, Tuyên Nguyệt Ninh tự mình thu dọn, hóa trang thành một tiểu lang quân, cứ thế dính lấy Bùi Ngụ Hành, coi như không thấy vẻ mặt bất đắc dĩ của hắn. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play