Thân phận chưa biết, chỉ biết vị quý nhân ấy quyền thế ngập trời, nên hiện giờ cũng không gây ảnh hưởng gì đến việc lớn nhỏ trong Bùi gia.
Bùi Ngụ Hành sắp quay lại Châu Học, cả nhà liền vội vàng chuẩn bị đồ đạc cho hắn. Tuyên Nguyệt Ninh thất thần, chẳng mấy chốc đã bị hắn phát hiện ra, hỏi ra mới biết nàng đang lo lắng gì, bèn trấn an nàng rằng vị quý nhân đó không phải người của Bùi nhị gia ở Lạc Dương.
Bọn họ có cớ để hãm hại phụ thân hắn, nhưng nếu đến Việt Châu để tự mình ra tay với nhà hắn, thì có khác gì phạm tội ra tay với tộc nhân? Họ sẽ không làm ra chuyện như thế.
Tuyên Nguyệt Ninh đem điều này ghi nhớ, thầm đoán là vị quý nhân nào chẳng ngại vất vả từ Lạc Dương tới Việt Châu?
Nhưng vạn lần không ngờ, nàng lại gặp vị quý nhân ấy nhanh như vậy.
Đây là con đường nhất định phải đi qua nếu muốn tới Châu Học. Đông đảo học sinh đã đến từ sớm, cách ngày phải đi Lạc Dương dự thi chỉ còn chưa đầy ba tháng, thả lỏng được mấy ngày rồi, giờ là lúc họ vùi đầu vào khổ luyện đèn sách.
Đoạn đường núi hẹp quanh co, chỉ còn lại hai người là Tuyên Nguyệt Ninh và Bùi Ngụ Hành ngồi trên chiếc xe bò chậm rì rì đi về phía trước.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT