Tại tiểu viện Bùi gia, cuối cùng Tuyên Nguyệt Ninh vẫn theo hai đứa nhỏ cùng nhau chơi tuyết. Ba người hợp sức, dưới gốc cây hòe, nặn được một người tuyết tròn tròn có ba đầu sáu tay, dùng cây hòe làm sáu cái tay.
Mọi người đều dính đầy tuyết, nhân lúc Tuyên phu nhân tắm và thay xiêm y cho hai đứa nhỏ, Tuyên Nguyệt Ninh lặng lẽ đi tới bên cạnh Bùi Ngụ Hành. Tuyết cầu trong tay nàng còn chưa kịp ném trúng người hắn thì đã bị hắn phát hiện, dễ dàng bắt lấy bàn tay nhỏ đỏ bừng vì lạnh của nàng.
Hắn bất đắc dĩ ném cục tuyết trong tay nàng ra ngoài cửa, nhìn khuôn mặt đỏ bừng của tiểu nương tử trước mặt, vì không trêu chọc được hắn nên giờ mặt nàng hiện lên vẻ buồn bã.
Chỉ đành chủ động dịu giọng nói: “Muội là tiểu nương tử, không nên vì ham chơi mà phơi lạnh, hôm nay là sinh nhật muội, chơi như vậy là đủ rồi, nghỉ ngơi đi, được không?”
Một tiếng “được” kia khiến Tuyên Nguyệt Ninh không nhịn được đưa tay sờ tai, bàn tay lạnh buốt chạm đến khiến từng sợi lông tơ trên vành tai nàng dựng đứng cả lên.
Nàng mang theo ý cười rạng rỡ nói: “Được, muội biết rồi. A huynh tặng muội bộ diêu, ngày mai muội cũng sẽ tặng lại huynh một món.”
Miệng lưỡi ngọt ngào như thế, ngày thường muốn nghe nàng gọi một tiếng “a huynh” đúng là khó như lên trời. Khi nàng định quay về thay xiêm y thì thuận miệng nói: “Ta không cần son hồng nhạt nữa, hiện tại dùng màu này là được rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT