Gà trống gáy vang “khanh khách”, âm thanh này cũng đều lục đục từ các viện dần vang lên.
Bên ngoài bận rộn cả đêm, nhóm người Bùi Ngụ Hành vừa về đến Thôi gia đã ngửi thấy mùi canh gà tỏa ra trong viện.
“Lão gia, Bùi Lang, các ngài đã về rồi,” đám người hầu Thôi gia vui vẻ ra đón, còn đặc biệt ân cần nói với Thôi Lăng: “Lão gia yên tâm, Ngũ nương đã uống thuốc, giờ đang ăn mì, tinh thần trông cũng không tệ.”
Thôi Lăng râu mép dựng đứng, vừa nghe câu này cũng bất chấp đang có Bùi Ngụ Hành, chân bước như gió, đi thẳng tới khuê phòng của Thôi Quân Dao.
Từ phòng bếp, Tuyên Nguyệt Ninh nghe thấy động tĩnh liền bưng bát canh gà đi ra, liền nhìn thấy Bùi Ngụ Hành đầy vẻ mệt mỏi.
Bên cạnh hắn là ba người nha dịch quen mặt, một người vai rộng lưng to, trông vô cùng dũng mãnh, nhưng nói chuyện với hắn rất khách khí: “Bùi Lang, ngài có cần nghỉ ngơi một chút không?”
Đôi mắt Bùi Ngụ Hành đầy vằn đỏ, đi ba bước là lại phải dừng lại lấy hơi một lần, khiến ba nha dịch hộ tống hắn cứ cảm thấy như đang hộ tống một búp bê sứ mong manh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT