“Đại nhân! Bùi gia căn bản không có cháy!” Một tên nha dịch quay về từ nhà Bùi Ngụ Hành, tức giận bẩm báo lại với Hoàng Châu trường.
Bẩm báo lại xong liền chỉ tay vào mặt Bùi Ngụ Hành mắng: “Ngươi chính là Bùi Lang à! Đến lúc này ngươi mới chịu nói thật, chẳng lẽ đọc sách đến lú lẫn rồi sao? Trong sân nhà mình chỉ là đốt củi lửa, còn dám kêu mọi người đi múc nước! Có biết lúc chúng ta chạy đến đây, trên đường thấy được bọn trộm tặc không! Nếu không phải vì lo chạy tới dập lửa, chúng ta đâu cần phải phân tán nhân lực, hôm nay lão tử phải bắt ngươi vào ngục, để cho ngươi tỉnh táo lại đầu óc!”
Tên nha dịch ấy cao lớn, thô lỗ, mặt mày dữ tợn, bàn tay to như lá quạt, nếu đánh xuống thân thể yếu ớt của Bùi Ngụ Hành, e rằng sẽ khiến hắn mất nửa cái mạng.
“Ngươi muốn làm gì vậy?” Thôi Lăng tiến lên một bước, chắn giữa nha dịch ấy và Bùi Ngụ Hành, bàn tay to của tên nha dịch ấy dừng lại ngay trước mặt ông. “Nếu không phải nhờ vụ cháy ở Bùi gia, ngươi tưởng các ngươi sẽ nhìn thấy được bọn trộm tặc đang chạy trên đường à?”
Thấy lão gia nổi giận, người hầu Thôi gia lập tức đứng cạnh ông, đồng thời tỏ rõ ý muốn bảo vệ Bùi Ngụ Hành.
Hoàng Châu trường quát lớn: “Lùi lại!”
Nếu tên nha dịch ấy thật sự làm Thôi Lăng bị thương, hắn đừng nghĩ được tiếp tục làm Châu trường ở Việt Châu này nữa!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT