Tiêu phu nhân mở một tiệm trang sức cỡ trung, quy mô không lớn, tuy không có lầu cao ba tầng như các tửu phường, nhưng lại nằm ở một vị trí phồn hoa nhất của Hành phường. Bà ta không hổ là nữ nhi của thương nhân, cũng là một người buôn bán giỏi giang.
Trong phòng thoang thoảng mùi hương nhẹ, các món trang sức lấp lánh nằm im trên nền lụa, chờ đợi khách quý tới lựa chọn.
Tuyên Nguyệt Ninh đi theo sau, đi vào gian trong. Bên trong, một thiếu nữ tầm hai mươi tuổi đang vùi đầu vẽ. Trên tranh là hình dáng sơ khai của một cây trâm vàng. Thấy Tiêu phu nhân tới, thiếu nữ vội vàng đứng dậy.
Thiếu nữ mặc váy vải màu lam đơn giản, tay áo còn dính màu vẽ, nhìn kỹ thì thấy những ngón tay cầm bút đã đầy vết chai sạn.
Tiêu phu nhân quay sang giới thiệu với Tuyên Nguyệt Ninh: “Vị này là Diêu Tam nương, chuyên phụ trách vẽ mẫu thiết kế ở cửa hàng. Gần đây, họa sĩ chính xin nghỉ vì bệnh, chưa biết bao giờ mới quay lại. Nên Diêu Tam Nương đang phải gánh công việc mà vẽ ngày vẽ đêm. Con hãy đến giúp nàng ấy một tay.”
Tiêu phu nhân luôn hành xử nghiêm khắc, chưa từng dịu giọng hay thân thiết với bọn họ. Diêu Tam nương và chưởng quầy sau lưng đều đồng loạt nhìn Tuyên Nguyệt Ninh, đánh giá thiếu nữ nhỏ, chỉ cao đến vai Tiêu phu nhân này.
Tuyên Nguyệt Ninh bình tĩnh mặc cho họ đánh giá, điềm đạm đáp ứng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT