“Lại chọn một mối hôn sự?” Tuyên Nguyệt Ninh bị sự mặt dày vô sỉ của bọn họ làm kinh hãi.
Nàng vừa hỏi, lão quản sự liền hơi ưỡn ngực đáp: “Đúng vậy, nương tử chớ để bị người khác lừa gạt. Chỉ bằng dung mạo cùng chiếc khóa vàng này của nương tử, nương tử nhất định là người của Trịnh gia không thể nghi ngờ. Lang quân sẽ vì nương tử chọn một vị hôn phu tốt ở Lạc Dương.”
Ông ta đã dám nói như vậy, không nghi ngờ đây cũng là ý của Trịnh Diên Huy. Kiếp trước Trịnh Diên Huy từng để nàng thay thế Trịnh Diệc Tuyết gả cho Tiêu Tử Ngang, chẳng lẽ kiếp này ông ta vẫn tính toán như thế?
Đôi mắt nàng dần dần lạnh lẽo, bình tĩnh nhìn quản sự.
Quản sự còn tưởng nàng đã động lòng. Ông ta biết có rất nhiều người mơ tưởng được kết giao với Trịnh gia, mà trở thành đích nữ của Trịnh gia chính là chuyện rất tốt, giống như chim sẻ hóa phượng hoàng. Ông ta khinh thường liếc nhìn Tuyên phu nhân và Bùi Ngụ Hành đang giận dữ, lại nói tiếp: “Lang quân tưởng niệm nương tử khôn xiết, bảo ta lập tức đến Hàm Mãn Châu đón nương tử về. Nương tử cũng không cần thu dọn đồ đạc, Trịnh gia đã chuẩn bị sẵn cho nương tử ở Lạc Dương, chỉ cần nương tử theo chúng ta trở về là được. Trên đường, chúng ta sẽ cặn kẽ giảng giải quan hệ thân tộc Trịnh gia cho nương tử.”
Mỗi câu ông ta nói đều cố ý hạ thấp Bùi gia, lộ rõ vẻ coi thường. Điều đó khiến sắc mặt Tuyên Nguyệt Ninh càng thêm khó coi. Trịnh gia!
Nàng quay sang Bùi Ngụ Hành và Tuyên phu nhân, ra hiệu muốn tự nàng giải quyết chuyện này, bởi đây là ân oán giữa nàng và Trịnh gia.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT