Đoàn xe của Trịnh gia hoàn toàn không phát hiện Cao công công đang âm thầm bám theo phía sau, một đường thúc ngựa chạy nhanh, cổng thành Hàm Mãn Châu đã gần ngay trước mắt.
Lúc này, Tuyên Nguyệt Ninh đang ngáp liên tục, ngồi trong thư phòng ở hậu viện, tự tay vẽ xiêm y cho nàng và Bùi Ngụ Hành. Chỉ còn hai tháng nữa là thành hôn, vậy mà hỉ phục của nàng vẫn chưa thiết kế xong.
Nàng thầm hoài nghi, chờ đến khi mình vẽ xong, liệu thợ may có kịp hoàn thành trước ngày cưới hay không?
“Nếu mệt thì đi ngủ một lát.”
Bùi Ngụ Hành đi vào thư phòng gọi nàng ra dùng bữa trưa. Lời vừa dứt nhưng không thấy nàng đáp lại. Cái đầu nhỏ của nàng gật gù, cây bút trong tay sắp trượt xuống, ánh nắng chính ngọ chiếu lên làn da trắng mịn như ngọc, nhuộm lên một tầng màu vàng ấm áp.
Từ khi hắn nhậm chức Châu trường đến nay, việc cả nhà cùng ăn một bữa cơm trở nên hiếm hoi. Tuyên phu nhân cũng không quá câu nệ chuyện hai người phải tuân thủ quy củ “trước hôn lễ không được gặp mặt”, vì dù sao hai người cũng hay lén hẹn nhau bàn chuyện, chi bằng cứ thoải mái mà gặp nhau công khai.
Hắn đi đến bên nàng, trước hết rút cây bút lông ra khỏi tay nàng, sợ nàng vô ý làm hỏng bản vẽ mà nàng đã bỏ ra bao công sức, rồi lại phải vẽ lại từ đầu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT