Ngày xuân chậm rãi trôi, ánh nắng cuối chiều như nhạt dần theo từng bước chân người qua lại.
Một con hẻm nhỏ khúc khuỷu thông ra đường lớn, xa xa đã thấy phía trước là tửu lầu cao ngất, cửa hàng lụa treo đầy dải lụa đỏ bay phấp phới trong gió chiều. Ánh ráng chiều nhuộm lên vách đá sắc vàng cam nhàn nhạt, kéo dài từng bóng người như sợi tơ, mà giữa những sợi tơ đó, một thân ảnh thon gầy như bị khóa chặt ở trung tâm.
Người nọ, đứng lặng lẽ dưới ánh tà dương, khiến người khác nhìn vào bất giác sinh ra một tia cô quạnh không tên.
Thẩm Minh Ngữ đang định bước tới, thì chợt nghe tiếng xôn xao đám tùy tùng đi theo Viên Vi Thiện lần lượt từ xe ngựa bước xuống.
Tiếng cười nói ríu rít ban nãy bỗng dưng im bặt, không khí thoáng chốc như bị đóng băng.
Sự yên tĩnh ấy kéo dài chẳng bao lâu, liền bị tiếng bàn tán xé toang
“Ta không nhìn lầm chứ, là… Tiêu Tam lang ?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play