Tiêu Thành Quân trở về Lan Đình Viện, không như thường lệ trở vào phòng luyện chữ, mà rẽ sang hậu viện, lặng lẽ đến đài luyện tiễn.
Hắn không có học qua võ nghệ bài bản, song lực tay trời sinh hơn người, từng có đại phu xem mạch cho Lan di nương, nhìn thấy thân thể hắn, liền cảm thán: “Tiểu thiếu gia quả là xuất thân tướng môn, căn cốt cực tốt, sinh ra là để bắn cung.”
Từ nhỏ hắn đã có tư chất, mỗi ngày ít cũng phải luyện một canh giờ. Mũi tên vừa giương, thân hình bất động như núi, bắn ra một phát, luôn trúng hồng tâm.
Nhưng hôm nay, hắn lại luyện nhiều hơn thường ngày nửa canh giờ.
Đại phu mỗi lần đến xem bệnh cho Lan di nương, thấy hắn luyện cung đều tấm tắc không ngớt: “Thế gia tướng lĩnh đời sau, quả nhiên không sai…”
Tiêu Thành Quân nghe vậy chỉ lặng lẽ cụp mắt, không hề để trong lòng.
Quốc công phủ tuy có xuất thân tướng môn, nhưng từ lâu đã rời khỏi hàng ngũ. Trong đại lương triều, thực sự có thể xưng danh hiển hách tướng môn, chỉ còn lại Dĩnh Xuyên Viên thị cùng Huỳnh Dương Trịnh thị. Nhưng Viên thị sớm đã bị diệt trong chiến loạn, Trịnh thị cũng vạ lây bởi án vu cổ, diệt tộc vô hậu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play