Ngày hôm sau, Ngụy Tử Cầm dậy từ rất sớm, đến nhà Lương Hổ giúp gieo trồng linh điền, sau đó mới cầm số ngân lượng và linh gạo mượn được từ Lương Hổ trở về nhà.
Vì bị phụ thân nghiêm cấm không cho phép một mình vào thành, nên những dược liệu còn lại đều phải mua từ chỗ thôn y. Tuy chất lượng không bằng dược liệu trong thành, nhưng bù lại giá cả rất phải chăng, số tiền mượn từ Lương Hổ vừa đủ để mua đủ dược liệu cho hai phần Dưỡng Nhan Cao. Quá trình luyện chế sau đó cũng khá suôn sẻ.
Tương tự như khi trồng trọt, luyện chế dung hợp linh dược yêu cầu cần phải khống chế linh khí chính xác. Do tu vi hiện tại chưa đủ, không thể dùng chân khí của bản thân, nên Ngụy Tử Cầm chỉ có thể dựa vào linh khí từ toái linh thạch để cung cấp năng lượng cần thiết.
Vì vậy, việc điều khiển linh khí trong quá trình luyện dược lại càng thêm khắt khe. Trong lúc luyện, Ngụy Tử Cầm suýt chút nữa đã thất bại, nhưng may mắn cuối cùng vẫn giữ được, không để uổng phí linh gạo và dược liệu khó khăn mới có được.
Nhìn hai bình Dưỡng Nhan Cao trước mặt – kết quả sau bao nỗ lực – trong khoảnh khắc này, Ngụy Tử Cầm không khỏi có chút xúc động, muốn lập tức khôi phục lại tu vi kiếp trước.
Nhưng cuối cùng vẫn chỉ có thể nghĩ mà thôi. Không còn cách nào khác, tất cả công pháp hắn nhớ được đều là của Huyền Quang Tông, người ngoài môn nếu tu luyện sẽ bị nghiêm cấm, nếu bất cẩn bị phát hiện thì sẽ rước lấy phiền toái.
Lúc này ngoài cửa vang lên tiếng gọi của mẫu thân:
“Tam nhi có ở trong phòng không? Ra giúp nương dọn thức ăn lên bàn một chút.”
“Con ra ngay đây.” Ngụy Tử Cầm cất một lọ Dưỡng Nhan Cao vào hộp, liếc nhìn ra ngoài cửa sổ. Đã gần trưa rồi, chỉ không biết hôm nay người kia liệu có đến nữa hay không.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT