Cả ngày hôm đó, Ngụy Tử Cầm cũng không gặp lại kẻ điên kia.
Không còn cách nào khác, vì muốn kiểm chứng hiệu quả của Dưỡng Nhan Cao, hắn đành phải tự mình thử một chút trên cơ thể. Sau khi xác nhận không có vấn đề gì, sáng sớm hôm sau, hắn dậy thật sớm, thu dọn đồ đạc, chuẩn bị vào thành tìm cửa hàng để đẩy mạnh tiêu thụ thuốc mỡ.
Sau khi ăn sáng, giống như lần trước, Ngụy Tử Cầm lại lấy cớ theo mẹ đi giúp Lương Hổ làm ruộng để rời khỏi nhà. Nhưng vừa bước ra khỏi cổng làng, còn đang do dự có nên tốn chút tiền thuê xe bò hay không, thì đã thấy Ngụy Khải đứng chờ sẵn ở đó, tựa người vào một gốc liễu gần cổng làng. Nhìn thấy bóng dáng tiểu nhi tử, ông nhíu mày nhưng không nói gì trách mắng, chỉ hất cằm ra hiệu, rồi cúi người đeo lại chiếc sọt tre đặt dưới chân lên vai.
“Đi thôi.”
“Đi đâu ạ?” Ngụy Tử Cầm giật mình, hoàn toàn không ngờ bị phụ thân bắt gặp.
“Con không phải muốn vào thành sao? Vừa hay trong nhà cũng có chút đồ cần bán, ta đi cùng con.” Ngụy Khải nói.
“Không phải là…” Ngụy Tử Cầm theo bản năng định phủ nhận, định nói mình thật ra không có ý định vào thành.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT