Ước chừng là vì dịp Tết, hôm nay bên ngoài tửu lâu có nhiều người, mà nhân thủ trong phòng bếp lại không đủ, khiến cho Ngụy Tử Cầm phải đích thân vào bếp đảm đương vai trò đầu bếp một lúc.
Bận rộn cho đến tận gần nửa đêm, người người dần kéo nhau đổ về hồ Phượng Duyên ở ngoài thành, khách trong Túy Tiên Cư cũng tự nhiên rời đi theo. Ngụy Tử Cầm cuối cùng cũng được thở phào nhẹ nhõm, xoa xoa bả vai đau nhức, ngẩng đầu nhìn sắc trời. Nghĩ rằng lúc này nếu quay về nhà thì chắc cũng không ngủ được ngon, chi bằng cứ tạm nghỉ lại ở tiểu viện phía sau tửu lâu một đêm, hôm sau cũng đỡ phải dậy sớm chạy tới.
Đang định gọi tiểu nhị chuẩn bị phòng khách trong tiểu viện, thì Bạch Hành bỗng nhiên chạy tới.
“Ngươi muốn đi tới hồ Phượng Duyên ngoài thành sao?” Ngụy Tử Cầm nghe đối phương nói vậy thì không khỏi nghi hoặc ngẩng đầu nhìn.
“Đúng vậy” Bạch Hành vui vẻ lại gần
“Đi hồ Phượng Duyên, hôm nay náo nhiệt lắm, A Cầm, dẫn ta đi xem có được không?”
Không đúng. Ngụy Tử Cầm càng thêm nghi ngờ. Người này chẳng phải xưa nay ghét nhất là nơi đông người sao? Hôm nay là Song Phượng Tiết, lúc này ven hồ Phượng Duyên đông nghịt người, còn chẳng khác gì chen chúc như nêm cối, thế mà y lại đột nhiên muốn đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT