Rõ ràng là đã vào thu, vậy mà tới giữa trưa, ánh mặt trời vẫn gay gắt như thiêu đốt. Trong thành Hàm Dương, Ngụy Vinh Sinh vừa vác túi hàng cuối cùng đến kho, vừa lau mồ hôi trên trán, cuối cùng cũng nhẹ nhõm thở ra một hơi.
Tiếc rằng, còn chưa kịp nghỉ ngơi, từ đằng xa đã vang lên một giọng nói chói tai:
“Này, này, ta nghe nói đường đệ của ngươi sắp cưới một ngốc tử về làm vợ, chuyện đó là thật hay giả vậy?”
“Làm sao mà giả được, mấy ngày trước là lễ Song Phượng Tiết, hai người họ đều nhận được Phượng Duyên Thạch, ai cũng tận mắt nhìn thấy mà. Quan phủ còn đứng ra xác nhận, cho dù không muốn cưới cũng phải cưới. Duyên phận trời định, biết làm sao được.” Người bên cạnh lập tức cười nói thêm vào.
Người đầu tiên lại tiếp tục cười khẩy, vừa tặc lưỡi vừa nói:
“Cưới một đứa ngốc mà gọi là duyên trời định, ôi chao. Này Vinh Sinh, ngươi sau này có khi nào cũng phải cưới một cô ngốc không đó?”
Không hiểu rõ rốt cuộc họ đang nói gì, Ngụy Vinh Sinh nhíu mày quay lại nhìn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play