Sáng hôm sau, trời còn chưa sáng rõ, Ngụy Tử Cầm đã bị mẫu thân gọi dậy.
“Tam nhi, mau dậy đi, đừng ngủ nữa! Tối qua Phượng Duyên Thạch phát sáng rồi, nếu không nhanh lên chuẩn bị, lát nữa sẽ không kịp đâu!”
Phượng Duyên Thạch?
Ngụy Tử Cầm mơ màng mở mắt, phải mất một lúc mới nhớ ra mẫu thân đang nói đến cái gì.
Cái gọi là Phượng Duyên Thạch, thật ra chỉ là một tảng đá nằm dưới đáy hồ Phượng Duyên bên ngoài thành Hàm Dương. Về lai lịch cụ thể của nó, ngay cả những lão nhân lâu năm trong thành cũng không thể nói rõ. Chỉ biết rằng, tảng đá này đã ở đó từ trước khi Hàm Dương thành lập, có khi còn lâu hơn nữa , theo ghi chép cổ xưa thì đã tồn tại từ mấy ngàn năm trước.
Tảng đá ấy rất lớn, cỡ bằng mấy cái thạch mã, màu đỏ nhạt, nằm ngay sát bờ hồ Phượng Duyên. Dù là tu sĩ cấp cao cũng không thể di chuyển nổi nó dù chỉ một chút.
Hằng năm, vào khoảng cuối tháng Chín đến đầu tháng Mười, Phượng Duyên Thạch sẽ phát sáng một lần. Và ngay sau đêm phát sáng đó, tất cả các làng mạc, thị trấn lân cận Hàm Dương Thành sẽ cùng nhau tổ chức một lễ hội, gọi là Song Phượng Tiết.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT