Căn phòng hơi tối, hô hấp của người phía sau rất trầm, Lâm Hành cũng không biết mình đã bình tĩnh được bao lâu, mạch suy nghĩ dần yên lặng theo từng nhịp thở đều đặn.
Cậu nhẹ nhàng nhấc cánh tay đang vắt ngang hông lên, nâng người từ từ xoay trở lại, đổi hai tay với nhau, khi đối diện với người đang ngủ say thì nhẹ nhàng hạ tay xuống.
Tư thế gần như là ôm nhau này làm yết hầu Lâm Hành trượt nhẹ một cái, nhịp tim vốn đã bình ổn giờ đây lại đập kịch liệt.
Trong căn phòng vốn tối đen như mực nhưng đôi mắt cậu dường như đã thích ứng với bóng tối, khoảng cách gần như vậy đủ để cậu nhìn rõ đường nét khi ngủ của đối phương.
Hô hấp nhẹ nhàng giao thoa, Lâm Hành hơi nín thở, ngón tay chạm nhẹ một cái lên chóp mũi của hắn, đối phương không có phản ứng gì khiến cậu thở phào một hơi.
Yêu nhau là phải ôm nhau ngủ, cũng không biết hắn đọc được cái lý thuyết này ở đâu nữa.
Ngón tay của Lâm Hành trượt xuống dọc theo cánh mũi hắn, chạm lên môi. Môi dưới của Tông Khuyết đầy đặn hơn môi trên một chút, màu môi rất đỏ, dáng môi cũng rất đẹp. Chỉ là khi không nói chuyện, phần lớn mọi người đều sẽ chú ý tới đôi mắt của hắn, nó làm người ta cảm thấy hơi lạnh lùng, nhưng nếu chỉ nhìn vào đôi môi của hắn thôi…

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play