Lần này thanh niên ngồi bên bàn khá lâu, tổng cộng năm ngày không hề rời đi. Tông Khuyết cũng không di chuyển. Chỉ khi bóng người kia đứng lên, hắn mới ngước mắt lên, hỏi: "Có muốn nói chưa?"
"Không muốn." Nhạc U cuộn chồng giấy lại, đi đến, cười nói, "Nếu đệ tử không muốn, sư tôn còn muốn nhốt đệ tử bao lâu nữa?"
"Chuyện này sẽ không thay đổi." Tông Khuyết nói.
Tuy hắn biết một số chuyện, nhưng còn rất nhiều điều không biết. Không phải ép y hồi tưởng quá khứ, mà là rất nhiều kẻ cần phải trừ tận gốc. Đã không muốn bị người khác nắm thóp thì phải xử lý thật sạch sẽ.
Chỉ là với tình trạng hiện tại của hắn, không dính dáng đến quy tắc của thế giới căn nguyên thì không thể biết được những chuyện trong đó. Rất nhiều chuyện chỉ có y tự nguyện nói ra, tự nguyện tin tưởng hắn.
"Không thay đổi thì không thay đổi, đệ tử cũng không nói." Nhạc U dâng cuộn giấy lên, nói, "Đây là những gì đệ tử thu hoạch được gần đây, xin sư tôn chỉ giáo."
Cuộn giấy này khá dày. Tông Khuyết nhận lấy, khi nhìn thấy những bức xuân cung đồ sống động như thật trên đó thì im lặng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT