“Yên tâm, không có chuyện gì xảy ra.” Giọng nói của Trịnh Giang vang lên bên kia tai nghe: “Chẳng qua là gặp Liêu Ngôn ở trường, nghe cậu ta nói mấy lời tổn thương, yêu cầu cách xa cậu ta ra một chút. Giờ cậu ấy vẫn đang ở trong phòng, chưa thấy bật đèn. Tôi vẫn luôn quan sát nên sẽ không xảy ra chuyện gì đâu.”
“Ừ. Để tôi qua xem thế nào.” Tông Khuyên cúp điện thoại, gọi vào số điện thoại đã gọi cho hắn cuộc đầu tiên lúc hắn xuống máy bay: “Alo bà ơi, bên Lâm Hành xảy ra chút chuyện nên chắc là tối nay cháu sẽ về muộn đấy ạ.”
“Có chuyện gì xảy ra với lớp trưởng nhỏ đấy?” Bà cụ nhận điện thoại, nghe thấy thế thì có chút sốt ruột.
“Cậu ấy bị tác động cảm xúc thôi ạ, cháu sẽ đi xem thế nào.” Tông Khuyết nói.
“Ừm. Cũng được. Đi đường chú ý an toàn đấy nhé.” Bà cụ dặn dò thêm.
Tông Khuyết đi tàu điện ngầm để chuyển tuyến. Lúc hắn bước ra khỏi tàu điện ngầm thì rẽ vào quán cơm ở ngay bên cạnh. Lát sau, hắn cầm theo một cái túi cùng với hành lý bước xuống cầu thang.
Lúc này, trường học vẫn còn sáng đèn, mấy nhà quanh tiểu khu cũng đang sáng đèn. Nhưng nhà của Lâm Hành thì lại tối tăm. Ngay khi Tông Khuyết đi qua, một bóng đen đi ra từ bóng của tòa nhà. Trong lúc hắn đang đề phòng theo bản năng thì bóng đen kia nói: “Này, tôi là Trịnh Giang.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT