Chưa đầy nửa ngày, Tri Xuân đã hớt hải chạy đến báo tin: “Thu Oánh được Hoàng hậu yêu thích, đã được gọi vào hầu hạ bên cạnh.” Chắc hẳn Tina đã bẩm báo mọi chuyện với Hoàng hậu, đối với vị Thái tử phi này, Hoàng hậu không thể không làm ra vẻ gì đó cho Hoàng thượng xem, còn về phần Thu Oánh kia… thủ đoạn của Hoàng hậu, Chương Thanh đã từng thấy qua, đủ cho nàng ta chịu đựng.
Chương Thanh nghe vậy chỉ khẽ gật đầu, hiện tại nàng cũng chỉ có thể làm được đến vậy cho Lệ Cẩn.
Người hầu hạ bên cạnh Thái tử lại đổi thành Thuận Tử, đối với việc này hắn cũng không hề tỏ thái độ, vẫn đối đãi với Chương Thanh như thường, vẻ ngoài khiêm nhường, chỉ lúc không có ai ánh mắt mới trở nên âm trầm lạnh lẽo.
Chớp mắt đã đến ngày đi săn, cuộc đi săn của hoàng gia vô cùng phô trương, chỉ để cho các quan to hiển quý bắt vài con thỏ, con cáo mà phải tốn nửa năm chuẩn bị, các cô nương đi theo ra ngoài chẳng qua là để du xuân, có vài vị đến tuổi cập kê sẽ tìm kiếm ý trung nhân trong đám người, chuyện lén lút trao nhau tình ý cũng chẳng còn lạ lẫm.
Triệu Nhân Nhân mấy ngày trước ở nhà bị phụ thân trách mắng một trận, lại còn bị gia pháp, hôm nay ngàn cầu vạn xin mới được đến đây. Nghe tiếng kèn, nhìn người mình ái mộ cưỡi ngựa xông vào rừng cây, phong tư tuấn tú, khí vũ hiên ngang, trong lòng nàng chua xót khôn nguôi, nhìn về phía các công chúa nói: “Chỉ ngồi đây chờ thì cũng thật vô vị, chi bằng chúng ta cũng thi tài một phen, thế nào?”
Ninh Hoa tuy không muốn gây khó dễ cho Triệu Nhân Nhân, nhưng trong lòng lại chướng mắt vị quận chúa này, bản thân cũng không chịu ngồi yên, liền một mình lên ngựa đi về phía bãi cỏ săn thỏ hoang.
Chương Thanh trực tiếp đứng dậy lướt qua nàng ta đi tìm Lan phi, coi như không thấy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT