Mặc kệ bên ngoài như thế nào, nhà họ Triệu như cũ là đóng cửa trộm sinh hoạt.
Hiện giờ mấy tháng qua đi, Vương thị cũng coi như là nhớ lại, lúc trước nhà bọn họ có thể bình yên tránh thoát tai nạn, toàn nhân Tiểu Bảo trước tiên dự báo, lúc này mới tránh thoát một kiếp.
Đêm đó có bao nhiêu kinh tâm động phách, chỉ có trải qua thiên tai mới biết rõ. Liền nói trước mắt, sau núi phát ra động tĩnh nhỏ, tất cả mọi người là trong lòng căng thẳng, cất bước liền ra bên ngoài chạy, chạy trốn theo bản năng phản ứng đã thật sâu khắc vào trong xương cốt.
Mà Tiểu Bảo kia một giọng nói nàng nhưng nghe được rõ ràng, nàng nói “Cha đã chết”!
Mỗi khi nghĩ đến này, Vương thị cả người đều bắt đầu cảm thấy khí lạnh, tay chân đều là cứng đờ, hoàn toàn không dám tưởng cái kia hậu quả.
Bà cũng từng hỏi Tiểu Bảo trong mơ thấy gì, Tiểu Bảo chỉ nói không nhớ rõ, trong đầu rối bời, nghĩ đến là nhức đầu. Bà không dám hỏi thêm, chỉ âm thầm lo sợ, bắt đầu đặc biệt chú ý giấc ngủ ban đêm của con bé, không dám ngủ say, luôn để một phần tâm trí ở bên con.
Vương thị cũng không thể nói rõ vì sao, bà cứ cảm thấy trong lòng bất an, mơ hồ có linh cảm rằng Tiểu Bảo sau này vẫn sẽ “nằm mơ” thấy chuyện chẳng lành.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT