Củ Cải Lớn và Củ Cải Nhỏ vừa dập đầu xong lần đầu tiên trở về, trong lều đã không thấy bóng dáng Triệu Tiểu Bảo.
Chúng cũng không để bụng, hai anh em rụt cổ đi qua đi lại, mỗi người một bên dựa sát vào mẹ nằm xuống, sụt sịt mũi.
“Anh, mẹ có phải sắp khỏe lại rồi không?” Củ Cải Nhỏ dính sát vào mẹ, bàn tay nhỏ không kìm được nắm lấy bàn tay to thô ráp của bà, có chút ấm áp, không lạnh như đêm qua.
“Ừ, mẹ uống thuốc rồi, rất nhanh sẽ khỏe thôi.” Củ Cải Lớn trong lòng thật ra rất hoảng sợ, nhưng nó là anh trai, không thể yếu đuối trước mặt em.
Đêm qua nó cả đêm không dám chợp mắt, thân thể lạnh lẽo của mẹ giống hệt đêm cha qua đời, nó không dám biểu lộ sự sợ hãi, chỉ có thể lén lút rơi nước mắt. Nhà nó sập, hai con gà mái đều bị đè chết, khi trong thôn góp tiền cho chú Đại Sơn đi trấn trên tìm thầy lang, nó và em trai đi bới đống đổ nát cả buổi trời cũng không bới được nửa đồng tiền, nó không biết trong nhà còn tiền không, không biết mẹ giấu tiền ở đâu, là nó cầu xin chú Đại Sơn, chú Đại Sơn bảo nó đừng lộ ra, nhà chú ấy bỏ tiền mua thuốc cho mẹ.
Hiện giờ nhà nào trong thôn cũng gặp nạn, người thân thích thấy hai anh em nó liền trốn tránh, mẹ nó được chú Nhị Điền cứu ra, cái lều này là bà nội Vương giành cho chúng, cơm tập thể là Tiểu Ngũ gọi chúng đi ăn, thuốc là chú Đại Sơn mua, nhà tang là cô út Tiểu Bảo bảo chúng đi dập đầu……
Củ Cải Lớn nghĩ đến vừa rồi nó dẫn em trai đi nhà tang dập đầu cho những người lớn tuổi đã khuất trong thôn, xung quanh không ít người lớn đều mỉm cười với chúng, khen chúng hiểu chuyện, còn hỏi tình hình mẹ nó, thái độ rất hòa ái, khác xa vẻ lạnh nhạt ban ngày.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT