Edit Ngọc Trúc
Triệu Mạnh không nhớ nổi mấy ngày qua gã đã ăn gì.
Gã đứng trước bồn rửa mặt, nhìn vào gương, thấy gương mặt nhợt nhạt, gầy gò gần như không còn là hình dáng của một người đàn ông. Gã không thể liên tưởng người này với hình ảnh của bản thân nửa tháng trước, khi gã đầy tự tin, kiêu ngạo, hận không thể giẫm nát toàn bộ thành phố X dưới chân mình.
Gã mở vòi nước, vốc một vốc để rửa mặt, nhưng khi cảm thấy nước có cảm giác trơn trượt khác thường, gã mở mắt ra và phát hiện nước đã chuyển thành đỏ sẫm, bốc mùi tanh hôi của máu.
Gã hét lên sợ hãi, lảo đảo ngã xuống đất, run rẩy cầm lấy chiếc khăn lau loạn máu trên mặt. Sau đó, gã lăn lộn bò ra khỏi bồn rửa mặt.
"Thầy à, đây là lần đầu tiên thầy ở bên em lâu như vậy, em thật sự rất hạnh phúc." Tạ Nguyệt cười khanh khách, thân thể cô đã thối rữa, mủ và máu loãng từ khắp cơ thể cô nhỏ xuống từng giọt. "Em yêu thầy, em rất yêu thầy. Thầy không phải cũng yêu em sao? Lâu như vậy, sao thầy không quay lại nhìn em?"
Triệu Mạnh mặt mày tái nhợt, ánh mắt mờ đi nhìn vào chiếc đèn trường minh trên bàn đã gần tắt. Gã ngẩn người một hồi lâu, môi mấp máy, run rẩy như thể sắp khóc mà cũng sắp cười: "Em buông tha cho tôi đi, tôi thực sự xin lỗi em, cầu xin em, xin em buông tha tôi đi!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play