Edit Ngọc Trúc
Triệu Mạnh đứng đó, mắt trân trối nhìn Tạ Nguyệt ngay trước mặt gã giết Đinh Nhất Phàm.
Những ngón tay trắng bệch, móng tay sắc nhọn màu tím đen phát ra ánh sáng quái dị, cô từ phía sau bóp chặt người đàn ông cao lớn hơn mình, khuôn mặt thối rữa không thể nhận ra biểu cảm gì, chỉ có đôi mắt không con ngươi, ánh nhìn sâu thẳm, màu xanh lá nhạt.
Đinh Nhất Phàm ban đầu vẫn hoảng loạn, giãy giụa, nhưng rất nhanh, người đàn ông cao lớn từ từ bị nhấc lên khỏi mặt đất. Triệu Mạnh nhìn thấy sắc mặt người đàn ông chuyển dần thành tím, cơ thể run rẩy, cuối cùng toàn thân đổ máu từ các lỗ trên cơ thể, khó thở, chết trong đau đớn.
"Đừng giết tôi... Đừng giết tôi... Tôi sai rồi..." Triệu Mạnh ôm bụng, nơi đó vẫn không ngừng rỉ máu, bò lê trên đất, cho đến khi không thể lùi được nữa, đành phải tựa vào tường mà khóc lớn. "Cô cũng nghe rồi đó, là Vương Vân muốn giết cô, không phải tôi! Cô giết cô ta đi, đừng giết tôi, đừng giết tôi!"
Tạ Nguyệt chỉ nhìn gã, ánh mắt lạnh lùng như nước, rồi chậm rãi bước đến trước mặt gã, nhìn xuống người đàn ông đang nằm trên đất, gần như không thể nhận ra nữa.
"Em tưởng rằng dù anh không yêu em, ít nhất anh cũng từng thích em." Cô nói, giọng điệu như không chút cảm xúc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT