Từ Chiêu Đệ được chôn cất đơn giản.
Không có đội mai táng rình rang, không có họ hàng bạn bè lũ lượt đến viếng, chỉ có Từ Lai Đệ và ba đứa nhỏ, lặng lẽ tiễn đưa Từ Chiêu Đệ về nơi an nghỉ cuối cùng.
Trời vốn đã u ám, chôn cất xong thì bắt đầu lất phất mưa bụi, rơi lên người lạnh lạnh.
Từ Lai Đệ bế Từ Tỉnh nhỏ xíu trong tã, nghiêng đầu nhìn hai cô con gái đứng bên cạnh: “Đi khấu đầu chào dì nhỏ đi.”
Tiền Vũ và Tiền Tuyết còn quá nhỏ, chưa thể hiểu rõ cái gọi là “chết” là gì. Cả hai ngơ ngác nhìn tấm bia mộ lạnh lẽo trước mặt, hồi lâu sau mới chậm rãi bước tới, quỳ xuống, khấu đầu một cái.
“Dì nhỏ đi rất xa rồi, phải nhớ ăn đúng bữa, nếu không ăn đúng giờ sẽ rất khó chịu.” Tiền Vũ nhìn ảnh chân dung nhỏ xíu trên bia mộ, giọng non nớt mà nghiêm túc, “Dì nhỏ yên tâm, sau này dì không ở đây, con và Tiểu Tuyết sẽ làm chị tốt, chăm sóc Tiểu Tỉnh.”
Tiểu Tuyết gật đầu lia lịa, giọng the thé: “Tiểu Tuyết cũng là chị!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play