Sau cơn kinh hãi, máu huyết chảy trở lại, vết thương sau lưng bắt đầu âm ỉ đau. Chu Vệ Liên dùng cung chống người bò dậy từ mặt đất, nhìn người bên cạnh.
Dương Thành Hoán cũng chẳng khá hơn nàng là bao, vừa rồi hắn từ trên lưng ngựa lao tới, hai tay vẫn luôn che chở sau lưng nàng, cứ thế ngã bị thương cánh tay. Mũi tên sắc bén lại sượt qua sau tai, vệt máu uốn lượn theo cổ chảy xuống.
Chu Vệ Liên còn nhớ rõ dáng vẻ hắn ôm chặt nàng, che trước lưỡi đao của thích khách, thật cảm thấy hổ thẹn. Nàng dùng sức xé một mảnh vải từ làn váy, đưa cho hắn, nhưng Dương Thành Hoán còn chưa hiểu ra sao. Chu Vệ Liên nhíu mày chỉ vào sau cổ hắn: “Ngươi mau che lại, chảy máu rồi.”
Tên ngốc này rốt cuộc cũng hiểu ra, vội nhận lấy, mặt lại nóng bừng không thể tưởng tượng nổi.
Thích khách không giết nàng, rõ ràng là vì Dương Thành Hoán. Nàng tuy không biết bọn họ rốt cuộc có quan hệ gì, nhưng khu rừng trước mắt quá nguy hiểm, thật không phải là nơi có thể ở lâu. Chu Vệ Liên lập tức thả người nhảy lên ngựa, quát hắn: “Chúng ta đi mau, đừng ở lại đây!”
Hai bóng ngựa bay nhanh ra khỏi rừng cây, trời cao nắng gắt, nàng vẫn đang liều mạng phi nước đại. Thẳng đến khi một đám người trên đồng cỏ càng lúc càng gần, nàng bỗng nhiên như sống sót sau tai nạn, mừng đến phát khóc.
“Ca ca, ca ca!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT