Lúc đó Dương Thành Hoán vừa bắn một mũi tên, trúng ngay hồng tâm. Hạ Hầu Tấn ở bên cạnh tấm tắc: “Viêm Chiếu, chín phát chín trúng, tài bắn cung giỏi thật.”
Dương Thành Hoán không giống những người khác hay khiêm tốn thoái thác, phàm là lời khen, hắn đều hào phóng nhận lấy.
“Được điện hạ khen ngợi. Chẳng qua tài bắn cung có giỏi đến mấy cũng chỉ có thể đứng bắn vật chết. Đợi lát nữa chúng ta lên ngựa so tài cưỡi ngựa bắn cung, ta nhất định sẽ thua điện hạ một bậc.”
Hạ Hầu Tấn cười nói: “Tài cưỡi ngựa của ngươi luyện còn ít, nếu luyện nhiều như ta, chưa chắc đã kém hơn ta.”
Dương Thành Hoán chắp tay.
Tuyên Vương tính tình thẳng thắn, có đảm đương, đúng là ứng cử viên cho ngôi trữ quân trong lòng hắn. Thật không hiểu vì sao cha không ưa Tuyên Vương, lại cứ một mực giúp đỡ Hạ Hầu Úy.
Có điều Hạ Hầu Úy đã chết, cha có muốn giúp cũng chẳng còn sức mà giúp.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play