Sau đêm mộng mị kỳ lạ, Tử Yên thao thức mãi không ngủ được. Câu nói của mẹ chồng về mái tóc giống “ngày xưa”, ánh mắt đầy hoài niệm khi nhìn cô, và cả tấm ảnh cưới với người đàn ông xa lạ kia… tất cả đều xâu chuỗi thành một dự cảm không lành trong lòng cô.
Sáng hôm sau, mẹ chồng lấy cớ ra chợ huyện đổi đậu phụ và nhu yếu phẩm. Tử Yên tiễn bà đi, lòng vẫn ngổn ngang. Đợi bà đi khuất, cô mới lặng lẽ bước vào phòng ngủ của bà – căn phòng vốn hiếm khi cô lui tới nếu không có bà ở nhà.
Căn phòng giản dị, với chiếc giường gỗ cũ, tủ áo tre đan, và một khung cửa sổ nhỏ nhìn ra giàn mướp héo. Không có gì bất thường – cho đến khi cô khom lưng, nhìn thấy chiếc rương gỗ phủ đầy bụi dưới gầm giường.
Tử Yên rút chiếc rương ra, nhẹ nhàng mở nắp. Bên trong là mùi mốc cũ của giấy và gỗ – mùi của thời gian và ký ức.
Trên cùng là vài bộ áo dài cũ đã ngả màu, những tấm khăn lụa thêu hoa đã sờn chỉ. Cô nâng lên từng món, cho đến khi thấy một xấp thư tay được buộc gọn bằng sợi dây chỉ đỏ.
Mỗi lá thư đều ký tên "A Sâm".
Tử Yên run tay mở một lá.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play