Buổi chiều hôm đó, mưa đổ bất chợt, như thể trời cũng đang run rẩy vì những bí mật bị đào lên khỏi lớp đất mục nát của quá khứ. Căn nhà mái ngói im ắng, tiếng tích tắc đồng hồ treo tường bỗng trở nên khắc nghiệt như kim đâm vào da thịt.
Tử Yên ngồi bên bếp than, ánh mắt vẫn còn đọng nước. Bên kia, mẹ chồng – hay phải gọi là mẹ ruột – ngồi lọc đậu tương khô, bàn tay chai sạn như run nhè nhẹ.
"Mẹ… vì sao mẹ không đưa con đi sớm hơn?" – Tử Yên cất tiếng, giọng vừa trách móc vừa nghẹn ngào.
Chu Lệ Hoa không trả lời ngay. Một lúc lâu sau, bà mới thở dài, giọng chậm rãi như người kể chuyện cổ tích bị bỏ dở:
"Con nghĩ… mẹ không muốn sao? Nhưng nếu mẹ kéo con ra khỏi nhà họ Thẩm khi ấy, chúng nó sẽ xé xác mẹ. Người đàn ông con gọi là bố chồng… hắn là con nuôi của gia đình cha con.
Chính hắn, là người hại chết cha con để cưới mẹ. Còn mẹ… mẹ đã chẳng còn ai đứng sau lưng để chống lưng nữa."
Tử Yên cúi đầu, bàn tay siết chặt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play