Hai trăm một ngày?

Hai trăm tệ thì làm được gì chứ?

Cố nhị thiếu cảm thấy như vừa được mở mang tầm mắt về khái niệm tiền bạc.

Nhưng nghĩ đến chuyện mình đã hứa với A Hoan là sẽ mang tiền về, cậu ta chỉ còn cách cắn răng ở lại công trường.

“Ồ, thật sự đi làm ở công trường rồi à?”

Cố Dịch không nhịn được cảm thấy buồn cười.

Khi biết tiền công chỉ là hai trăm một ngày, Cố Dịch nói: “Lúc tính lương bảo quản đốc cho nó thêm năm mươi.”

Cho đúng con số may mắn.

Cố Dịch cử người theo dõi Cố Lung, phu nhân Cố – một người mẹ luôn xem con trai hơn cả thế giới – lại càng cho người giám sát Cố Lung từng phút từng giây.

Khi biết con trai cưng của mình thế mà lại đến công trường làm việc tay chân, bà lập tức tức giận đến mức gọi điện cho Cố Dịch.

“Cố Dịch, mẹ bảo con giúp em con đi đúng đường! Những ngày qua con làm gì vậy hả! Rốt cuộc con đang toan tính điều gì, sao lại có thể trơ mắt nhìn em con tự mình sa ngã như vậy?”

Phu nhân Cố chất vấn dồn dập, lời lẽ sắc bén.

Cố Dịch đợi bà trút giận xong, mới nhàn nhạt lên tiếng: “Mẹ à, muốn chia rẽ nó và người phụ nữ đó, thì càng nóng vội càng hỏng việc. Mẹ đã thử dùng biện pháp cứng rắn, nhưng chẳng có hiệu quả gì, chẳng phải sao? Con đương nhiên có cách của con nếu mẹ không tin, hay là tự mình đến làm?”

Phu nhân Cố nghẹn lời.

“Nhưng con cũng phải nghĩ cách gì đi chứ! Nó là em trai con mà, con nỡ lòng nhìn nó bị mấy loại phụ nữ lăng loàn bên ngoài mê hoặc đến mức thần hồn điên đảo sao?”

Nhưng mẹ à, vừa rồi mẹ chất vấn con như mắng người ngoài, một chút cũng không xem con là con ruột đấy!

Cố Dịch chỉ muốn bật cười.

Nhưng lời nói ra lại là: “Con sẽ nghĩ cách, mẹ à.”

Nói chuyện với loại phụ nữ mạnh mẽ đến mức như… bà chằn, thì tuyệt đối không thể đối đầu trực diện!

Không lý gì lại tự rước nhục vào thân.

Nghĩ cách?

Nghĩ cách gì đây?

Cố Dịch hứng thú suy nghĩ.

Đúng lúc ấy thì nhận được điện thoại của Lam Tuyết…

“Anh Dịch, em muốn gặp anh một chút.” Lam Tuyết có phần bất an nói.

Lý Trác, quản lý của Cố Dịch, có chút phiền với vị Lam tiểu thư này. Anh ta là người duy nhất trong giới biết rõ thân phận thật sự của Cố Dịch nên cũng hiểu mối quan hệ giữa ảnh đế và Lam tiểu thư là thế nào.

Vấn đề là, nghệ sĩ nhà anh bây giờ là ảnh đế, lại là lưu lượng đỉnh cấp, vô số paparazzi đang rình mò! Mong muốn có thể đào ra chút tin đồn từ Cố ảnh đế! Ai bảo ảnh đế nhà anh mắt cao hơn đầu, trong giới chẳng ai lọt vào mắt xanh, đến mức bên cạnh ngay cả con muỗi cái cũng không có!

Mà Lam tiểu thư lại cứ dăm bữa nửa tháng lại hẹn gặp Cố Dịch, khiến quản lý như anh vô cùng lo lắng!

Nhưng Lý Trác không ngăn được Cố Dịch, chỉ có thể sắp xếp trước địa điểm gặp mặt.

Sau khi gặp được Cố Dịch, Lam Tuyết mới dè dặt đem chuyện mình muốn làm nói ra một cách ngập ngừng…

“Anh Dịch… Em… em muốn vào giới giải trí…”

Cô không cam lòng, rõ ràng cô mới là vị hôn thê của Cố Lung!

Tại sao Cố Lung lại thà bỏ nhà ra đi, cũng muốn ở bên một người phụ nữ chẳng ra gì trong giới giải trí!

Nếu như anh ấy yêu một cô gái khác, dù cô có đau lòng đến đâu, vì hạnh phúc của anh ấy, cô vẫn có thể cắn răng buông tay!

Nhưng anh ấy lại yêu một người phụ nữ không biết liêm sỉ, hám hư vinh!

Dù cô chưa từng gặp người phụ nữ tên Nam Hoan ấy, nhưng một người phụ nữ có thể đi làm minh tinh rẻ tiền, thì có thể là người tử tế được sao?

Không thể nào!

Cố Lung là đang lạc lối!

Cô phải khiến anh ấy tỉnh ngộ, đừng tiếp tục mê muội nữa!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play