Đổng Kiều và Đàm Tiểu Thu vốn rất thân quen, chỉ là sau này một người học múa, một người học hát, thời gian gặp nhau ít đi. Lần này Thẩm Kiều Ninh rủ cả hai cùng ra ngoài, họ đều rất vui vẻ.
“Tiểu Ninh, hôm nay cậu đến bách hóa định mua gì vậy? Tôi nghe nói có một lô váy liền áo mới về từ Thượng Hải. À đúng rồi, cậu có mang phiếu vải không?” Đàm Tiểu Thu hỏi.
“Mang rồi, nhưng hôm nay tôi không mua quần áo, tôi đi mua giày múa mũi cứng.” Cô tính toán số tiền hiện có, cố gắng dành ra một khoản để mua giày. Nếu giá đắt hơn dự kiến, cô sẽ mượn tạm, đợi tháng sau có lương thì trả.
“Giày múa mũi cứng à? Là gì thế?”
Mặc dù đều là người trong đoàn văn công nhưng ở vùng nhỏ này không ai học múa ba lê, đương nhiên cũng không biết đến loại giày chuyên dụng.
Thẩm Kiều Ninh không giấu giếm: “Là một loại giày múa chuyên dùng cho ba lê.”
“Ba lê á?” Đàm Tiểu Thu ngạc nhiên: “Là loại như trong vở ‘Cô gái tóc trắng’ sao? Các cậu cũng học cái đó à? Nếu múa giỏi thì có thể được đóng phim không?”
‘Cô gái tóc trắng’ là một vở ba lê vừa mới được chuyển thể thành phim và được xếp vào hàng vào loại các vở múa hình mẫu. Đàm Tiểu Thu từng xem qua vài cảnh khi phim được chiếu ngoài trời.
Còn chưa đợi Thẩm Kiều Ninh trả lời, Đổng Kiều đã nói: “Chúng tôi không học cái đó. Tiểu Thẩm, cậu mua giày múa mũi cứng để làm gì?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT