Thẩm Hoài rời đi, Trần Uyển ngày ngày đến thăm hỏi hắn.

Vài ngày trước nàng còn khoe khoang với ta Thẩm Hoài dịu dàng dễ mến như thế nào, về sau, sắc mặt ngày càng u ám.

Nàng ta liên tục thăm dò, liệu ta có quen biết Thẩm Hoài từ trước hay không.

Nàng nói Thẩm Hoài luôn nhắc đến ta.

Đặc biệt là chuyện ta lái xe ngựa ra ngoài ngày đó, Thẩm Hoài lôi kéo nàng ta, hỏi đi hỏi lại rất nhiều lần.

Ta phủ nhận, chỉ nói Thẩm Hoài vẫn nghi ngờ ta là người đã đụng gãy tay hắn.

Trần Uyển bấy giờ mới vui vẻ trở lại, nàng dẩu môi.

“Tỷ tỷ, tỷ đã có hôn phu từ lâu. Còn hôn sự của muội vẫn chưa được sắp xếp."

"Muội thật sự mến mộ Thẩm công tử, tỷ đừng tranh đoạt với muội, có được không?”

Khi nói ra những lời này, nàng thân thiết dựa vào lòng ta, hệt như một tiểu hài tử nũng nịu với tỷ tỷ của mình.

Nhưng ta nghe được thật rõ ràng, trong đầu nàng đang không ngừng thúc giục hệ thống.

“Lần sau có cơ hội tráo đổi khí vận, ngươi nhất định phải nhắc nhở ta."

“Thẩm Hoài, người này ta nhất định phải có được. Trả giá cho giao dịch đổi vận may vẫn do tỷ tỷ ta phụ trách.”

"Ta chỉ cần hưởng thụ, đúng không?”

Ta bất ngờ ngẩng đầu nhìn Trần Uyển.

Nàng ta giật nảy người, nhưng hiển nhiên vẫn cho rằng ta tuyệt đối không biết nàng ta và hệ thống đang nói những chuyện gì.

Nàng rất tự nhiên chớp chớp mắt với ta.

Trong sáng điềm đạm, không chút áy náy.

Đáy lòng ta lạnh buốt.

Ta xác nhận, luôn bị cướp mất thứ mà ta quý trọng, ta không phải không có khúc mắc.

Nhưng điều đó chưa đến mức khiến ta ra tay với muội muội.

Huống chi, nguồn gốc của thảm kịch kiếp trước là từ Thẩm Hoài, Trần Uyển nhiều nhất chỉ là yếu tố thúc đẩy.

Sống lại một đời, ta chỉ muốn giải quyết Thẩm Hoài.

—— Vì một nam nhân, tỷ muội ruột thịt trở mặt thành thù, sống chết không gặp, thật không đáng.

Nhưng đến lúc này ta mới hiểu được, có lẽ từ rất lâu trước đó, khi mà Trần Uyển nguyện ý trả giá ta cho mối liên kết với hệ thống, ta đã không còn là tỷ tỷ của nàng.

Ta là nguồn cung cấp máu của nàng, là cái gai trong mắt, đối thủ một mất một còn của nàng.

Cho nên ta khẽ mỉm cười, nói với Trần Uyển: “Ta sẽ không bao giờ giành Thẩm Hoài với muội."

"Muội đi đi.”

Đi quyến rũ hắn, đi đến cái chết định mệnh của muội.

Ta sẽ không nhường nhịn, bảo hộ muội nữa.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play